Lăng Mạt Mạt bĩu môi, rất rõ ràng, một trên trời, một dưới đất, quả thực là cách biệt một trời một vực, cho nên, làm sao Lý Tình Thâm có thể thích cô? Cho nên, nhất định là cô suy nghĩ nhiều!
Nhất định là cô suy nghĩ nhiều.
Có lẽ, vừa rồi ở trong phòng tắm, Lý Tình Thâm coi cô thành người phụ nữ anh thích, cho nên mới nói như vậy.
Lăng Mạt Mạt nghĩ đến đây, lòng của cô dần dần bình tĩnh lại, rung động vừa rồi, biến thành một loại nặng nề không giải thích được.
Lăng Mạt Mạt cúi đầu xuống, yên lặng đi đến bên giường, nằm xuống, lăn qua lộn lại thế nào cũng không ngủ được, cho đến điện thoại di động của mình vang lên, cô cầm lấy, nhìn thấy tin nhắn Enson gửi đến: 【 Nghỉ ngơi sớm một chút, ngủ ngon.】
Lăng Mạt Mạt không nhịn được cong khóe môi, đáy lòng nặng nề vô duyên vô cớ dâng lên nhất thời tan thành mây khói, cầm điện thoại, cắn môi dưới, sau đó nhắn lại một câu: 【Anh có mệt không? 】
【Không.】Enson trả lời: 【Làm sao vậy? 】
【 Nói chuyện với em một chút đi!】Lăng Mạt Mạt bổ sung thêm một mặt cười.
【Được, nói chuyện gì?】Đêm nay Enson dường như rất rảnh rỗi, trả lời vô cùng nhanh.
Lăng Mạt Mạt cầm di động, nghiêng đầu suy nghĩ, không tự chủ được gõ một câu: 【Anh có biết cô gái mà Lý Tình Thâm thích không?】
【Biết.】Enson trả lời.
Thì ra Enson cũng biết chuyện này!
Đáy mắt Lăng Mạt Mạt sáng lên, sau đó nhanh chóng gửi tin nhắn cho Enson, hỏi: 【Vậy anh đã từng gặp cô gái Lý Tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thinh-sung-co-vo-ngang-nguoc-cua-tong-giam-doc-than-bi/1510039/chuong-453.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.