Du Dật nhìn Lý TìnhThâm yên lặng có chút không đếm xỉa tới, cắn răng, giọng nói mang theovài phần dứt khoát cùng sắc bén: “Cho nên, Tình Thâm, bây giờ cậu, chỉcó hai con đường có thể đi, một là thổ lộ, hoặc là buông tay!”
Sau khi nói xong, Du Dật rất nghiêm túc nhìn chằm chằm Lý Tình Thâm.
Anh tai thật sự coi Lý Tình Thâm như bạn bè, mới khuyên nhủ như vậy.
Đã nhiều năm như vậy, anh ta thật sự đã không nhìn Lý Tình Thâm vì một côgái không nghiêng nước nghiêng thành mà lãng phí tiền tài lớn cùng thanh xuân!
Lý Tình Thâm từ đầu đến cuối không nói gì.
Du Dật không nhịn được mở miệng hỏi: “Cậu có nghe thấy tôi nói chuyện không?”
“Nghe thấy.” Lý Tình Thâm ngẩng đầu, chớp mắt: “Chỉ có hai con đường sao?”
Du Dật gật đầu, dáng vẻ rất khẳng định.
“Đối với tôi, đúng là chỉ có hai con đường có thể đi.” Lý Tình Thâm nhìn Du Dật thản nhiên nói.
Lúc này Du Dật mới thở phào nhẹ nhõm, cho rằng mình lay chuyển được Lý Tình Thâm: “Vậy cậu lựa chọn cách nào? Cá nhân tôi đề nghị cậu lựa chọn thổlộ, coi như cho tình cảm mười năm này một cái công đạo!”
Lý TìnhThâm không để ý đến Du Dật, nghiêng đầu, suy nghĩ, sau đó từ từ ngồixuống, giương mắt, nhìn Du Dật, không nhanh không chậm uống một hớp,ngón tay gõ ly thủy tinh, khẽ mở môi mỏng, giọng nói trong veo mà lạnhlùng: “Đó chính là, yêu cô ấy, hoặc là yêu cô ấy hơn.”
Du Dật nhìn Lý Tình Thâm, trong nháy mắt trợn mắt há hốc mồm, cảm thấy người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thinh-sung-co-vo-ngang-nguoc-cua-tong-giam-doc-than-bi/1509986/chuong-400.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.