Hô hấp của cô cũngdần dần vững vàng, giằng co lâu như vậy, vốn lại vừa mệt, Lăng Mạt Mạtcảm thấy dựa vào lồng ngực của Lý Tình Thâm ấm áp bền chắc, khiến chođáy lòng cô ấm áp, cô không nhịn được lọt vào giấc mộng, hô hấp từ từvững vàng, đã ngủ say.
Lý Tình Thâm ngưng mắt nhìn Lăng Mạt Mạtgiống như đứa trẻ đang ngủ, ánh mắt dần dần trở nên mợp mờ sâu xa, anhkhông nhịn được liền nhẹ nhàng nghiêng đầu, nhẹ nhàng ấn một nụ hôn trên trán mềm mại của cô.
Hình như cô mệt mỏi, giấc ngủ rất sâu, khibờ môi anh chạm vào trán cô, cô không có bất kỳ phản ứng, khóe môi hơicong lên, giống như đang gặp giấc mộng thỏa mãn.
Lý Tình Thâmkhông nhịn được dừng cánh môi trên trán cô thật lâu, lâu đến khi anh cảm giác cổ mình cứng ngắc, mới lưu luyến không rời mà dời đi.
Ngàyhôm sau, Lăng Mạt Mạt tỉnh lại đầu tiên, lúc ban đầu cô có chút mê mangkhông biết gì, thân thể khẽ động, lại cảm thấy trên bụng của mình có một bàn tay, nhất thời cả người giống như bị dọa hoảng sợ, lập tức ngồidậy, nhân tiện cũng lay tỉnh Lý Tình Thâm ngủ say.
Lý Tình Thâm mở mắt, mơ màng nhìn chằm chằm Lăng Mạt Mạt một lúc.
Mà đại não của Lăng Mạt Mạt dần dần khôi phục thần trí, chuyện xảy ra tối hôm qua đều hiện ra ở trong đầu của cô.
Cô đau bụng kinh, sau đó Lý Tình Thâm vì để cho cô thoải mái một chút, đã đưa tay ra làm ấm cho cô
Lập tức khuôn mặt nhỏ nhắn của Lăng Mạt Mạt hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thinh-sung-co-vo-ngang-nguoc-cua-tong-giam-doc-than-bi/1509968/chuong-382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.