Nhưng mà, Lý Tình Thâm còn chưa hoàn toàn ngủ say, anh liền nghe thấy tiếngrên nhỏ nhỏ khe khẽ, cả người có hơi tỉnh táo một chút, dựng lỗ tai lên, một lát sau, lại nghe thấy tiếng rên rỉ, là từ Lăng Mạt Mạt bên cạnhcách đó không xa truyền đến, Lý Tình Thâm liền lập tức ngồi dậy.
Lại là một tiếng rên rỉ nhỏ bé róc rách truyền đến, Lý Tình Thâm nhanhchóng mở ra một chiếc đèn pin, quay đầu, liền nhìn thấy Lăng Mạt Mạtcuộn tròn co lại thành một cục nằm ở đó, nhắm mắt lại, sắc mặt trắngbệch.
“Mạt Mạt?” Lý Tình Thâm gọi tên Lăng Mạt Mạt một tiếng,ngay lập tức di chuyển tới bên cạnh Lăng Mạt Mạt, anh vươn tay, sờ tráncủa cô, phát hiện không có gì khác thường.
Lăng Mạt Mạt đau bụngđến có chút thở không được, thấy Lý Tình Thâm nhích tới gần bên cạnhmình, theo bản năng liền vươn tay, nắm thật chặt tay Lý Tình Thâm, cônắm có phần dùng sức, không có một xu hướng buông lỏng nào, thậm chí sức lực còn từng chút từng chút gia tăng.
Lý Tình Thâm cảm giác được bàn tay nhỏ bé của Lăng Mạt Mạt nắm lấy tay mình, cực kỳ lạnh giá,giọng nói của anh mang theo nét lo lắng, ân cần mở miệng hỏi: “Làm saovậy?”
Lăng Mạt Mạt đau hít vào một hơi, lắc lắc đầu, “Đau.”
Ban đầu Lý Tình Thâm cũng không nghĩ tới Lăng Mạt Mạt rốt cuộc là đau ở chỗ nào, theo bản năng muốn hỏi ngược lại, sau đó đột nhiên nhớ tới đêm hôm đó Lục Niệm Ca chạy tới cửa biệt thự của anh, thao thao bất tuyệt nóivới anh rất nhiều thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thinh-sung-co-vo-ngang-nguoc-cua-tong-giam-doc-than-bi/1509967/chuong-381.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.