Bỗng nhiên, Lý Tình Thâm liền cầm điện thoại di động ở một bên lên, ngón tay của anh đang run rẩy, bấm một số điện thoại, âm điệu lạnh lùng âm trầm: “Tối hôm nay, chỗ cũ!”
Ngay sau đó, cũng không có một phản ứng gì khác, liền trực tiếp ngắt điện thoại!
**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**
Giọng Lăng Mạt Mạt trầm xuống: “Lục Niệm Ca, anh dừng xe!”
Nhưng căn bản là Lục Niệm Ca không để ý tới cô, nhìn chằm chằm vào phía trước, tốc độ xe cực kỳ nhanh.
Lăng Mạt Mạt không nhịn được có chút cắn răng nghiến lợi, cô nhìn Lục Niệm Ca, không nhịn được lên tiếng hừ nói: “Lục Niệm Ca, anh không cảm thấy như vậy rất buồn cười sao?”
Lục Niệm Ca cau mày lại, vừa muốn mở miệng nói chuyện, đúng lúc điện thoại Lăng Mạt Mạt chợt vang lên.
Lăng Mạt Mạt vội vàng lấy điện thoại di động ra, thấy hiển thị cuộc gọi đến là ---- mã số không rõ, loáng thoáng dự cảm là người nào, vội vàng nghe, “Tối hôm nay, chỗ cũ!”
Quả thật là Enson!
Trong mắt Lăng Mạt Mạt trợt hiện lên vẻ ngạc nhiên mừng rỡ, không đợi đến khi cô đáp lời, điện thoại đã cắt đứt.
Lúc Lăng Mạt Mạt nhận điện thoại, bên trong xe rất an tĩnh, cho nên tiếng trong điện thoại truyền rất rõ ràng đến tai của Lục Niệm Ca.
Bỗng nhiên Lục Niệm Ca chợt đạp thắng ngay, nghiêng đầu, nhìn Lăng Mạt Mạt, hỏi thẳng: “Mạt Mạt, là ai vậy?”
Lăng Mạt Mạt không nói gì.
Lục Niệm Ca nhìn Lăng Mạt Mạt trầm mặc, vốn mang khuôn mặt dịu dàng nho nhã, trong lúc bất chợt liền nổi giận, “Mạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thinh-sung-co-vo-ngang-nguoc-cua-tong-giam-doc-than-bi/1509899/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.