Trong xe thể thao sang trọng, Tô Úy lẳng lặng ngồi im, không còn đờ đẫn vô hồn như trước, trong ánh mắt chỉ có sự lạnh nhạt, ngay cả hơi thở quanh người cũng trở nên lạnh nhạt! 
Không biết vì sao nhìn Tô Úy lúc này khiến anh cảm thấy rất khó chịu! Bởi vì cô hiện tại khiến anh cảm thấy vô cùng xa lạ, giống như khi anh giúp cô nhặt đồ trên đường lần trước vậy! 
Hạ Nam vốn định quay về nông trại, nhưng lại đột nhiên đổi ý bẻ tay lái đi về hướng khác, mà Tô Úy vẫn tiếp tục ngồi im, yên lặng nhìn về phía trước! 
Cho đến khi xe thể thao dừng lại trước cửa hội sở giải trí Hoàng Triều Nam Tước, Tô Úy mới lấy lại phản ứng, có chút mê man quay sang nhìn anh, chỉ thấy anh cũng đang nhìn mình, trên mặt còn mang theo nụ cười khó hiểu! 
“Xuống xe đi!” Hạ Nam mở cửa giúp cô, đứng bên cạnh chờ cô bước xuống! 
“Không phải chúng ta về trang trại sao, sao lại đến đây?” Tô Úy xuống xe, ngẩng đầu nhìn tòa nhà đồ sộ trước mặt. Cô mới chỉ thất thần một lát sao đã đến đây rồi? 
Hạ Nam ném chìa khóa cho nhân viên phục vụ, rồi dắt tay cô vào bên trong! 
Tô Úy nhìn người đàn ông đi đằng trước không khỏi mím môi nhưng cũng không có giãy giụa, mặc anh dắt mình đi, một hình ảnh chợt lóe lên trong đầu nhưng nhanh đến mức khi cô chưa kịp phản ứng đã biến mất không còn vết tích! 
Trong thang máy chuyên dụng. 
Tô Úy tận lực khiến chính mình cách xa Hạ Nam 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thinh-sung-bao-boi-that-xin-loi/538785/quyen-2-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.