Hạ Nam thấy Tô Úy khác thường, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên tái nhợt, nụ cười trên mặt liền thay thế bằng sự lo lắng.
“Anh.....Tuyệt đối anh không thể có chuyện.......Tuyệt đối không thể”. Chỉ thấy Tô Úy nói nhỏ rồi vội vàng chạy đến thang máy, bước chân lảo đảo suýt nữa là mất thăng bằng ngã nhào xuống đất.
Hạ Nam nhặt điện thoại của cô lên rồi bước nhanh đến trước mặt cô, ngồi xổm xuống ôm cô đứng dậy!
Tô Úy vừa được đỡ lên liền đẩy Hạ Nam ra, tiếp tục chạy đến thang máy, trước cửa thang máy cô không ngừng nhấn nút....nhìn thang máy vẫn đứng yên, Tô Úy xoay người chạy đến cầu thang bộ.
Hạ Nam theo sát sau cô, không nói một câu, chỉ cần nghe mấy câu vừa lúc nãy anh đại khái đoán ra được đã xảy ra chuyện gì.
Trong chiếc xe thể thao màu xám bạc, Hạ Nam thỉnh thoảng lại liếc nhìn về phía cô, thấy cô cắn chặt môi dưới, cơ hồ có thể thấy khóe môi đã tràn ra tơ máu, đôi tay nắm chặt trước ngực, cặp mắt vô hồn đờ đẫn nhìn về phía trước như một con búp bê nhỏ mất đi sự sống, khiến lòng Hạ Nam như quặn đau!
Xe chưa kịp dừng lại trước cửa bệnh viện Nhân Ái, Tô Úy đã vội vàng tháo dây an toàn trên người muốn nhảy xuống! Hạ Nam nhìn Tô Úy hoảng hốt, vội nắm lấy tay cô phanh xe dừng lại! Anh dùng một tay tháo dây an toàn, một tay ôm cô đi xuống, sau khi xuống xe anh bế cô lên rồi chạy vào trong bệnh viện!
Tô Úy ở trong lòng anh giãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thinh-sung-bao-boi-that-xin-loi/538784/quyen-2-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.