Edit: Airy Nguyen ( AiryZeal)
Giản Mạt âm thầm thở dài, cô đem tài liệu để vào phòng họp rồi mới quay lại phòng khách.
Sở Tử Tiêu nhìn Giản Mạt làm việc chăm chú, đáy mắt càng nhìn càng say đắm... Có những tình cảm giống như nước trà vậy, qua thời gian sẽ mất đi sự sâu lắng, chỉ còn lại cảm giác mệt mỏi. Nhưng cũng có những tình yêu như là rượu, theo thời gian lại càng trở nên lắng đọng, càng lúc càng nồng nàn.
Mà Sở Tử Tiêu dành cho Giản Mạt... là tình cảm như vậy, nồng nàn như rượu!
"Luật sư Sở nếu như hôm nay đến đây vì công việc, không có gì khác..." Giản Mạt vừa nói vừa ngồi xuống, "Gần đây sợ là em không có thời gian."
"Không phải vì công việc..." Khoé miệng Sở Tử Tiêu nở nụ cười chua chát, "Anh biết em trở về đây là vì dự án mới của Đế Hoàng."
Giản Mạt nở một nụ cười lễ phép mà xa cách, "Vậy ý của luật sư Sở là..."
"Tối nay em có thời gian rảnh không?" Sở Tử Tiêu hỏi, "Cùng nhau ăn bữa cơm đi?"
"Đến giờ tan tầm phải đi đón con trai rồi." Giản Mạt tuỳ ý nói, "Dù sao cũng vừa về nước, thằng bé vẫn chưa quen, nếu như em không có mặt ở nhà thì cũng không thích hợp..."
Đáy mắt Sở Tử Tiêu lướt qua một tia tự giễu, hai ngày nay anh liên tục thăm dò Lý Tiểu Nguyệt về lai lịch đứa bé này, thế nhưng cô chỉ nói đây là việc riêng của Mạt Mạt, không tiện nói.
"Đứa bé này là..." Sở Tử Tiêu nhẫn nhịn, cuối cùng vẫn mở miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thien-gioi-tien-the-anh-dung-yeu-em/1789930/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.