Edit: Cố Tư Yên
Tiếng “loảng xoảng” vang lên, Giản Mạt vừa mới cầm môi múc canh lên liền khiến chiếc môi rơi vào tô canh, truyền đến một tiếng vang giòn tan, đồng thời khiến canh trong tô bắn ra ngoài.
Giản Mạt vội vàng buông bát xuống, nhanh chóng rút khăn giấy ra lau, khóe miệng co giật, “Cố tổng, anh đừng có nói mấy câu dọa người như vậy!”
Cố Bắc Thần cũng rút khăn giấy ra, xử lý vết nước do canh bắn lên, rồi nặng nề nói: “Giản Mạt, anh không nói đùa!”
“...” Động tác của Giản Mạt đình trệ, cô chớp mắt, tầm mắt trong suốt ngơ ngẩn nhìn Cố Bắc Thần, phải qua nửa ngày, mới hỏi, “Cố tổng đang nói thật sao?”
“Ừ.” Cố Bắc Thần cảm thấy mình có chút hèn mọn, thế nhưng, ai bảo hắn yêu người phụ nữ này chứ?
Hèn mọn thì cứ hèn mọn đi, trước tiên phải đem người phụ nữ này kéo vào trong lòng mình mới là điều quan trọng nhất!
Giản Mạt thấy Cố Bắc Thần không giống như đang nói đùa, cô nhíu mày, sau đó nói rất chân thành: “Tôi nghĩ Cố tổng sẽ phải thất vọng...”
“Vì sao?” Cố Bắc Thần tức thì nhíu mày.
Giản Mạt cười, cười đến mức xinh đẹp quyến rũ, “Cố tổng chưa từng nghe qua câu... Ngựa tốt không quay đầu ăn lại cỏ cũ sao?[1]” Cô không nhìn vào khuôn mặt anh tuấn mang một vẻ lo lắng của Cố Bắc Thần, “Huống chi, bên cạnh tôi đang có rất nhiều đàn ông tốt... Tô Quân Ly là một ví dụ, anh ấy không hề chê tôi đã có con với người đàn ông khác, Cố tổng đã không còn cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thien-gioi-tien-the-anh-dung-yeu-em/1789929/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.