+Dịch & Biên: Tịnh Khang
+Nguồn raw: 69shu
***
Giữa người với người quan trọng nhất là tín nhiệm.
Tống Bảo Nghi rất ghét cảm giác bị chất vấn.
Cô có kiêu ngạo của cô.
Nếu Vân lão phu nhân đã không tin tưởng cô, cô tuyệt đối sẽ không mặt dày ở lại đây nữa.
Thấy Tống Bảo Nghi nổi cáu, Vân lão phu nhân lập tức giải thích: "Tống tiểu thư, tôi không có ý đó. Cô hiểu lầm tôi rồi."
Trong lòng Chu Phượng Ngôn hơi khó chịu, nhưng vì Vân Thi Dao, bà vẫn cười nói: "Tống tiểu thư, mẹ tôi chỉ là thương cháu gái nên suốt ruột thôi, nhìn thấy Dao Dao đau tới như vậy nên bà ấy khó chịu trong lòng, chứ không hề có ý hoài nghi cô."
Nghe vậy, sắc mặt của Tống Bảo Nghi hòa hoãn lại vài phần.
Nếu hai người họ đã tích cực nhận lỗi như vậy thì cô cũng không so đo nữa.
Dẫu sao thì người hành y có lòng nhân từ.
"Tình huống của Vân tiểu thư khá đặc biệt, cho nên hồi phục chậm, hai vị không cần sốt ruột. Chỉ cần mọi người tin tưởng tôi, tôi chắc chắn sẽ trả lại cho mọi người một Vân tiểu thư hoàn hảo."
"Được." Chu Phượng Ngôn gật đầu, "Vậy tôi kính nhờ cô."
Tống Bảo Nghi nghĩ chút rồi lại nói: "Thực ra tôi có thể hiểu được tâm trạng của lão phu nhân. Nhưng tôi nói một câu, mong lão phu nhân đừng tức giận."
"Tống tiểu thư cô cứ nói." Vân lão phu nhân cười nói.
"Tuy Vân tiểu thư là cháu gái duy nhất của bà, nhưng chuyện gì cũng có mức độ, nếu bà cưng chiều cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-the-ga-at-chu-bai-song-lai/436266/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.