+Dịch & Biên: Tịnh Khang
+Nguồn raw: 69shu
***
Tống Họa cười nhạt, "Cảm ơn."
Nói xong cô xoay người đi.
Ánh mắt Tống Bảo Nghi đầy trào phúng dõi theo Tống Họa.
Chỉ là một con hề mà bày đặt thanh cao.
Ỷ vào gương mặt đó sao?
Người đẹp ở cốt cách chứ không phải vẻ bề ngoài, một bụng thơ văn như cô mới có thể xưng là mỹ nhân chân chính.
Tống Họa là cái gì chứ?
Lầu ba.
Tống Họa về tới phòng lập tức lấy đàn violon ra điều chỉnh thử âm sắc, sau đó thử kéo kéo đàn.
Giai điệu trong sáng, sâu lắng.
Rất dễ bắt đầu.
Chỉnh đàn xong, Tống Họa mở máy tính lên đăng nhập wechat.
Vừa đăng nhập thì lập tức nhận được tin nhắn của Trương Đại Trụ.
[Sư phụ, có thể giúp khôi phục một trang web không ạ?]
Tống Họa liếc nhìn ra ngoài cửa sổ một cái, trả lời: "Gửi."
Chỉ một chữ, như chính con người cô vậy, sạch sẽ nhanh gọn.
Trương Đại Trụ gửi một đường link qua.
Tống Họa nhấn vào.
Màn hình màu xanh xuất hiện, sau đó các chữ cái tiếng anh tràn ngập màn hình.
Mười ngón tay cô nhảy không ngừng trên bàn phím, nhưng ngón tay trắng như ngọc trên bàn phím, làm bật lên trắng đen rõ ràng.
Trong không khí chỉ có thể nghe thấy tiếng đánh bàn phím lốp bốp.
Năm phút sau.
Màn hình tràn đầy chữ cái biến mất, thay vào đó là giao diện trang web gọn gàng.
Trương Đại Trụ nhìn trang web đã được khôi phục, ngay lập tức gửi tin nhắn cho Tống Họa.
[Sư phụ dữ dằn, đệ tử quỳ.]
[Sư phụ dạy con được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-the-ga-at-chu-bai-song-lai/436265/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.