+Dịch & Biên: Tịnh Khang
+Nguồn raw: 69shu
***
Giờ phút này Thượng Quan Chính vô cùng thành tâm đứng trước mặt Tống Họa.
Ông đã sẵn sàng đón nhận sự chỉ trích từ cô.
Vì dù gì trước đó ông đã có thái độ không tốt với cô.
Đổi thành ai đi nữa cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho ông.
Tống Họa bình thản đối mặt với ông, "Tuổi tôi còn nhỏ, Thượng Quan tiên sinh không tin tôi là chuyện thường tình, hiểu lầm được giải quyết là được rồi, không cần giữ trong lòng."
Nghe vậy Thượng Quan Chính càng thêm hổ thẹn.
Tống Họa mới mười mấy tuổi mà đã có được lòng dạ như vậy đúng là khiến người lớn như ông phải xấu hổ!
Nếu là người khác sợ là sẽ không rộng lượng như cô.
Ví dụ như là Ngô lão thần y.
Chỉ vì vài lời của Trình Lâm mà ông ta cứ nhất quyết đòi bà ấy nhận lỗi cho bằng được.
Nhưng Tống Họa chẳng những không bắt ông xin lỗi, mà ngược lại còn nói ông không cần giữ trong lòng.
Bà Trình ở bên cạnh cũng hơi sững sờ, trong mắt đầy vẻ tán thưởng.
Cô gái này không những xinh đẹp, y thuật giỏi mà còn biết đạo lý, thật là hiếm có mà.
Cũng không biết ba mẹ ở nhà dạy dỗ bằng cách gì nữa.
Bà Trình nhất thời nghĩ đến việc muốn làm quen với ba mẹ Tống Họa để học hỏi chút kinh nghiệm dạy con.
Bà cười nói: "Tống tiểu thư cũng là người thành phố Giang à?"
"Vâng."
"Học ở trường nào thế?"
"Tôi học ở Bắc Kiều."
Bà Trình vừa nghe là Bắc Kiều thì mắt liền phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-the-ga-at-chu-bai-song-lai/436259/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.