+Dịch & Biên: Tịnh Khang
+Nguồn raw: 69shu
***
Đến khi xe chạy khuất khỏi tầm mắt, một thanh niên trong đám người nhìn nội dung đã tìm kiếm trên điện thoại, đột nhiên nói, "Mọi người biết chiếc xe vừa đón bà lão kia là hãng gì không?"
"Không biết."
"Silber."
Silber?
Silber là xe gì thế?
Bọn họ chỉ biết Mercedes-Benz BMW Audi là xe sang.
Lẽ nào chiếc xe vừa rồi không phải là xe sang?
Thanh niên nọ nói: "Chiếc đó là Silber, cả thế giới chỉ có mười chiếc, giá một trăm triệu."
Một trăm triệu!
Bọn họ biết thân phận bà ấy không tầm thường, nhưng không nghĩ đến, bà ấy lại có chiếc xe một trăm triệu.
Vậy thân phận bà ấy chắc chắn cực kỳ không tầm thường.
Nếu có thể bám vào một người như thế, ba đời nhà họ cũng không cần nỗ lực nữa, nghĩ tới đó đám người càng thêm hối hận vì vừa rồi không giúp bà, đặc biệt là người thanh niên, người đầu tiên thấy bà ngã xuống.
Anh đã tự mình đánh mất cuộc sống giàu sang nứt đố đổ vách.
Giờ anh hận không thể tự cho mình hai cái tát.
"Tống tiểu thư." Biết hôm nay Tống Họa sẽ đến tái khám nên Trình Vũ Ngang đã đứng đợi trước cổng từ rất sớm.
"Trình tiên sinh."
Trình Vũ Ngang đi theo sau Tống Họa, mặt mày cung kính nói: "Tống tiểu thư, gần đây tôi ngủ không được ngon lắm, đợi lát nữa cô xem xong cho nn, có thể thuận tiện xem thử cho tôi không?"
Tống Họa quay lại nhìn Trình Vũ Ngang.
Sắc mặt Trình Vũ Ngang vàng vọt, mắt hơi vẩn đục, lúc nói chuyện tưa lưỡi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-the-ga-at-chu-bai-song-lai/436249/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.