Ed: Chúc mọi người có một kì nghỉ lễ vui vẻ =)
---------
Tư Thần cảm thấy tai mình đã sinh ra ảo giác, hoặc là mình vẫn còn đang nằm mơ mà thôi, căn bản không thể nào tin được lời mẹ mình nói.
Nhưng anh thực sự hiểu rất rõ mẹ mình, mẹ anh tính tình dịu dàng, kiên nhẫn, tuyệt đối sẽ không dối lừa anh, hơn nữa bà cũng không có lí do gì mà phải dùng lời nói dối này để lừa chính con trai mình cả.
Nhưng Nghiễm Ngọc đúng là đàn ông, không ai hiểu rõ điều này hơn anh cả, dù là cơ thể hay tính cách của y, cũng chưa từng giống phụ nữ một chút nào.
Tư Thần xoa xoa mi tâm, trong lòng nhất thời có phần hỗn loạn, không nhịn được bỏ điện thoại xuống, đưa mắt kiểm tra lần nữa, đúng là số điện thoại từ nhà.
"Tiểu Thần? Có đang nghe mẹ nói không?" Tống Lan Phục nói xong thì cũng hơi hối hận, dù sao trên đời này cũng hiếm ai lại có thể tiếp thu được chuyện kì lạ tới vậy, nhưng nếu chuyện này bà không nói ra thì hai đứa trẻ kia có khi sẽ không tài nào phát hiện ra được, còn có thể làm lộ thân phận của đứa bé kia, người làm mẹ là bà nói ra trước, dù sao tới lúc đó cũng sinh con ra, hai người này còn chưa biết chuyện gì đang xảy ra thì mọi chuyện sẽ càng náo loạn hơn.
Tư Thần cau mày, trầm mặc một chút rồi mới nói: "Mẹ, có phải là mẹ nghĩ nhầm rồi không? Nghiễm Ngọc, em ấy là đàn ông." Anh nhớ rằng ngay khi kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-sung-hon/1308783/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.