Editor: bangthan87
Vào phòng, vừa đóng cửa, Ngôn Mặc Bạch thì vẻ mặt không vui ngược lại lên giường, làm ra tiếng động khiến Tư Mộ hết hồn. Nhưng bạn nhỏ Ngôn Dự này ngược lại lớn gan, chẳng những không có bị hù dọa, thấy cha mình ngã xuống, còn cười ha hả..
“Anh không thể làm nhỏ nhẹ một chút được sao?” Tư Mộ vốn ôm cục cưng chuẩn bị vào phòng tăm cho nó, vừa đi đến cửa phòng tắm, thì sau lưng lại vang lên tiếng động lớn. Mặc dù giường này chất lượng rất tốt, mềm nhẹ, nhưng mà người anh to lớn như vậy ngã xuống, khó tránh sẽ vang ra tiếng động lớn. Cửa sổ lại mở, nếu tiếng động vang đến cách vách, bị người nghe xong, còn không bị nghĩ xấu sao
“Anh không vui!” Ngôn Mặc Bạch còn lâu mới trông nom có bị người khác thấy hay không. Anh nằm trên giường lăn lộn mấy vòng, tay hung hăng đập đạp trên giưpngf
Tư Mộ có chút đau đầu nhìn anh, “Em tắm cho cục cưng trước rồi dỗ dành nó ngủ.” Nói xong cũng ôm đứa nhỏ đi vào buồng tắm.
Ngôn Mặc Bạch bực bội lại lộn mấy vòng, chỉ thấy Tư Mộ lại từ cửa phòng tắm thò ra cái đầu đi ra, nhìn Ngôn Mặc Bạch trên giường, nháy mắt, nói: “Trước khi cục cưng ngủ, tốt nhất anh nên tắm rửa sạch sẽ ở trên giường chờ em.”
Ngôn Mặc Bạch mới vừa rồi còn như bị liệt ỉu xìu, thoáng cái thì biến thành cây đại thụ gặp mưa rào sáng sớm, tinh thần tràn trề sức sống, sinh cơ dạt dào.
“Tuân mệnh, bà xã đại nhân!” Chỉ là một giây, Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-quyen-the-ngon-thieu-cung-chieu-vo/532000/chuong-169-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.