Editor: bangthan87
Lúc Lâu Diệc Sâm xuống lầu, nhìn thấy con gái bảo bối của mình đang đem tất cả vốn liếng của mình cho con trai lão Tam chơi đùa, anh có chút bất mãn nhíu mày.
Từ lúc Vưu Ưu cùng Lâu Diệc Sâm ở cùng một chỗVưu Ưu từ cùng Lâu Diệc Sâm ở cùng một chỗ về sau, Vưu Ngư vẫn dính lấy chính là ba ba, ngay cả Vưu Ưu nó cũng không quan tâm đến. Ngay lúc này lại có một đứa bé, đoạt đi sự chú ý của con gái, để cho trong lòng anh ta cảm thấy thoải mái được hay không?
Lâu Diệc Sâm có loại cảm giác con gái bảo bối của mình đã bị người khác chiếm lất.
Bên này Ngôn Mặc Bạch cũng chú ý tới sự biến hóa cảm xúc của lão địa, bởi vì không khí quanh thân thay đổi, quỷ dị âm lãnh nói cho anh biết lão đại bây giờ đanh rất khó chịu.
Ngôn Mặc Bạch nhìn về phía Lâu Diệc Sâm đang nhìn, thấy hai đứa đang chơi, cười khanh khách hết sức vui vẻ, còn thấy con trai mình dùng cái miệng đầy nước miếng cọ cọ vào mặt con gái bão bối của lão đại…
A! Thì ra lão đại đang tức giận chuyện này!
Ngôn Mặc Bạch sờ cằm, sãi bước đi qua, đưa tay đem con trai của mình xách lên ôm vào trong ngực, cúi đầu nói với Vưu Ngư: “Mau đi rửa tay ăn cơm đi, ăn xong chơi nữa.”
Vưu Ngư nghĩ đến dượng Tiểu Bahcj nói đợi nó lớn lên có sức khỏe, thì sẽ cho nó ẩm Tiểu Dự Dự, liền cười ngọt ngào nói: “Ừm, dượng Tiểu Bạch, chú đáp ứng lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-quyen-the-ngon-thieu-cung-chieu-vo/531999/chuong-169-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.