Vóc người Diêu Dao là loại hết sức nóng bỏng..., diện mạo mặc dù thanh thuần đáng yêu, chỉ là vóc người vô cùng khó lường. Cho nên lúc cô nói lời này, hết sức lẽ thẳng khí hùng, còn vô cùng tự tin ở trước mặt mấy người Tư Mộ ưỡn ngực.
Sở Kỳ tính tình nóng nảy, vóc người cũng là nhỏ nhắn, khi cùng các cô ở cùng một chỗ, thường bị cười nhạo là phi trường.
Hiện tại nhìn Diêu Dao như vậy, Sở Kỳ hết sức khó chịu sờ ngực Diêu Dao, làm Diêu Dao hoảng sợ ôm ngực chạy xung quanh.
"Những quà khác mình nhận, thuốc bổ thì mọi người lấy về đi, coi như là giúp đỡ mình có được hay không?" Tư Mộ ôm đứa bé nhìn họ náo loạn một lát, mới nói.
Chị em đồng lọat rối rít khoát tay, nói kiên quyết không cầm, những thứ đồ này đem về nhà cũng không có người ăn, chính là lãng phí.
"Dù sao tặng cũng là tâm ý. Cậu xử lí thế nào mình cũng sẽ không xen vào, cậu cầm đi bán, chúng mình cũng sẽ không nói ." Cuối cùng Thanh Thuần lên tiếng tổng kết, vì vậy những thứ thuốc bổ quý già này đều trở thành hàng hóa nằm trên kệ trong siêu thị của Quốc tế Yt.
Ngôn Mặc Bạch làm xong thủ tục, trực tiếp để cho người ta lái xe tới chở ba vợ mẹ vợ cùng ông cụ nhà mình cùng quay về Ngôn gia, mấy người Sở Kỳ đều lái xe tới, vì vậy cũng lấy xe của mình cùng Tư Mộ trở về Ngôn gia.
Buổi sáng Má Ngô ở nhà vội vàng chuẩn bị, làm một bàn thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-quyen-the-ngon-thieu-cung-chieu-vo/531935/chuong-136-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.