Giờ phút này Tư Mộ cảm thấy trong lòng cô vô cùng ê ẩm, muốn khóc.
Mà trên chân cũng đã không còn cảm thấy đau nhức gì nữa, mặc dù thủ pháp của anh rất vụng về, nhưng, như vậy lại rất hữu hiệu.
Nếu như có một người đàn ông như thế, anh ta nguyện ý ngồi xổm bên ngườibạn khom lưng bóp chân cho bạn, mặc kệ thủ pháp của anh ta có vụng vềnhư thế nào, anh ta đối với bạn là thực lòng chân thành, tình yêu củaanh ta với bạn là thứ đáng quý nhất trên thế giới.
Giờ phút này ngoại trừ cảm thấy hạnh phúc, Tư Mộ cũng không còn gì để nói.
Lệ ở trong hốc mắt chuyển động, Tư Mộ ngửa đầu nén ngược vào trong, thẳngtới đáy lòng. Mà nước mắt xao động dưới đáy lòng không phải là cay đắng, mà hóa thành mật đường ngọt ngào.
Tình yêu, ngọt như mật đường!
“Khá hơn chút nào chưa?” Ngôn Mặc Bạch nhẹ nhàng xoa bóp chân cho cô, giương mắt hỏi. Thật ra thì Ngôn Mặc Bạch cũng không hẳn là bóp, lực đạo cũngđược khống chế, chỉ sợ nếu hơi mạnh tay sẽ làm cô bị đau.
Ngườinhư Ngôn Mặc Bạch, trước đây đều ở cùng một đám đàn ông, mỗi người đềulà da dày thịt béo có thể đi đánh nhau chịu được bị quật ngã, nhưng chưa bao giờ dịu dàng như vậy đối với một người. Chân cô mịn màng nhỏ nhắnđược anh nâng ở lòng bàn tay, sợ mình không khống chế tốt sức lực, sẽlàm gãy chân của cô.
Cho nên, mỗi một động tác cũng đều rất cẩnthận, còn thường xuyên để ý tới nét mặt của cô, nếu như cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-quyen-the-ngon-thieu-cung-chieu-vo/531924/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.