Ở nhà ăn cơm trưa, Tư Mộ đứng ngồi không yên, muốn đi đến khách sạn Autumn để xem tình hình.
Biết rõ ràng Ngôn Măc Bạch không có khả năng ở Autumn, nhưng mà còn cóngười ở nơi đó, như Tiểu Cửu. Cho là hỏi không ra cái gì, đi theo bêncạnh anh ta, cũng có thể biết một chút tin tức của Ngôn Mặc Bạch.
"Mẹ, con đi ra ngoài một chuyến." Tư Mộ liền đổi giày, đứng ở trong phòng khách nói với Tô San.
"Con muốn đi đâu? Khi nào trở lại?" Tô San cho rằng Tư Mộ đi tìm NgônMặc Bạch, liền trả lời một câu: "Vậy con mang nước canh buổi trưa choNgôn Mặc Bạch, con lấy bình giữ nhiệt đem qua cho nó. Bây giờ còn nóng,đến buổi tối sẽ nguội, uống không tốt."
Động tác đổi giày của Tư Mộ dừng một chút, trong mắt hiện ra một tia ảmđạm, lúc ngẩng đầu lên trả lời, giống như không có chuyện gì xảy ra:"Con mới không lấy cho anh ấy. Con không phải đi tìm anh ấy, con đi gặpThanh Thanh lấy vài thứ. Khoảng 5 giờ chiều trở về đây!"
Tư Mộ nói xong, nghe qua giống như là đang hờn dỗi, Tô San cười oántrách liếc Tư Mộ một cái, dặn cô đi đường nhớ chú ý an toàn. Sau đó lạihỏi: "Đúng rồi, cái xe màu hồng Volvo của con không phải vẫn ở tronggarage phía sau sao? Con lấy xe đó đi đi, chìa khóa con vẫn cầm chứ?"
Tư Mộ khoát tay, nhớ tới lúc sáng Ngôn Mặc Bạch còn nói không cho cô lái xe. Vì thế nói: "Con không lấy xe đi, có!" Liền đi ra ngoài.
Lúc này Phó Minh Vũ vừa từ trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-quyen-the-ngon-thieu-cung-chieu-vo/531898/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.