Số điện thoại này không có lưu trong máy Tư Mộ, nhìn điện thoại đang đổ chuông, cô suy nghĩ mấy lần, do dự, nhưng sau đó vẫn nghe máy.
“Alô?” Vì ‘một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng’, nên khi cô thấy số điện thoại lạ, đều rất cẩn thận.
Mới vừa rồi, khi còn ở trong phòng, đắc tội với người đàn ông kia xong rồi bỏ chạy, vậy số điện thoại này không là do anh ta lấy số mới để điện lại tính sổ với cô đấy chứ?
Hoặc là tối ngày hôm qua chính là cái người đàn ông kia? Nếu như túi giấy mới vừa nhận thông qua chuyển phát nhanh là do người đàn ông đó gửi đến cho cô….vậy thì anh ta chắc chắc là ở gần đây rồi.
Tư Mộ càng nghĩ càng thấy sợ, gương mặt tái mét.
Nhưng điện thoại bên kia lại truyền đến một giọng nói lạnh lẽo của nữ, giống như cười lạnh trào phúng: "Phó Tư Mộ, cô thật to gan!"
Tư Mộ sửng sốt.
Cái âm thanh này —— Cô còn nhớ rõ, là cuộc vui mới của Diệp Nham, hình như gọi là Dư Hinh.
Tư Mộ nhận được điện thoại của Dư Hinh, vừa kinh ngạc vừa đau đớn.
Cô ta gọi điện thoại cho cô làm gì?
Là muốn khoe khoang Diệp Nham đối với cô ta vô cùng tốt, hay là cười nhạo cô đáng thương?
Nhưng nghe giọng điệu này, giống như không phải như vậy.
Cái gì gọi là cô thật là to gan?
Tại sao nghe lời này giống như đại boss đang dạy dỗ người làm.
Trời ạ, cô chính là không có can đảm mới có thể mặc cho Diệp Nham bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-quyen-the-ngon-thieu-cung-chieu-vo/531830/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.