Tư Mộ và bạn nhỏ Vưu Ngư trì hoãn hồi lâu mới quay về chỗ ngồi.
Vưu Ưu bên kia cũng đã ăn gần no.
Thật sự là bởi vì đã lâu rồi chưa có ăn những loại bánh ngọt kiểu Trung Quốc ngon như vầy, hơn nữa trong thời gian dài không có ăn cái gì, cho nên rất đói, nên ăn rất nhiều.
Cô bỏ đũa xuống, tiện tay lấy khăn giấy, tao nhã lau khóe miệng nhìn hai người đi lâu như vậy mới về, kinh ngạc nói: "Hai người thuê xe về nhà đi toilet sao?"
Tư Mộ im lặng im lặng, ngồi vào chỗ của mình, không có ý định nói chuyện.
Mà Vưu Ngư lại rầm rì rầm rì nhào đến chỗ mẹ mình, ôm đùi Vưu Ưu, tủi thân mím miệng: "Mẹ, vừa mới Vưu Ngư gặp người xấu ở bên kia! Ông ta đụng con khiến con ngã trên mặt đất, còn không chịu xin lỗi. Hu hu... mông con đau quá..."
Tư Mộ kinh ngạc nhìn tiểu gia hỏa này, sắc mặt biến đổi cũng quá nhanh đi?
Lúc nãy ở trong toilet vẫn là dáng vẻ không sao, thậm chí còn nghiêm trang khuyên cô gặp chuyện phải tỉnh táo, không thể xúc động. Bây giờ lại ôm đùi mẹ mình đòi an ủi.
Orz ~ thật sự có thể thấy được tiểu gia hỏa này lanh lợi và phúc hắc rồi.
Nhưng mà, dáng vẻ này mới giống một đứa trẻ bốn tuổi.
Tư Mộ còn tưởng rằng sau khi Vưu Ưu nghe con mình khóc lóc kể lể, thì sẽ tức giận không thôi, dựa theo tình tình trước kia, nhất định cô ấy sẽ đuổi theo người kia, đòi lại công đạo cho con gái.
Nhưng mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-quyen-the-ngon-thieu-cung-chieu-vo/266127/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.