Mạt Lị nói: "Bởi vì thúc thúc tính tình không tốt, nhờ anh chiếu cố thúc ấy nhiều cho nên nghĩ tới chuẩn bị một phần cơm để cảm ơn anh." 
Đường Nhiễm Mặc tính tình không tốt, thật sự là như vậy, Thẩm Thiên Thu đang muốn gật đầu tán đồng, nhưng dưới ánh mắt lạnh băng thì từ trong lòng tới lời nói ra miệng đã trở thành, "Không có, không có, tổng tài ngày nào cũng làm việc nghiêm túc, đối đãi nhân viên cũng thực... thân thiết." 
Lời này vừa nói ra, người chung quanh đều cảm thấy ớn lạnh một chút, bao gồm cả chính Thẩm Thiên Thu. 
"Phải không?" Mạt Lị rất hoài nghi, bất quá cô cũng không theo đuổi thêm vấn đề này, "Hai người hiện tại là muốn đi ra ngoài ăn cơm hay sao? Phần cơm của cháu..." 
Có lẽ phần cơm cô làm so ra kém mỹ vị hơn đồ ăn bên ngoài, nhưng cô đã tốn rất nhiều tâm tư vào đó. 
"Thư ký Thẩm có hẹn với người khác đang định đi ăn bên ngoài, xem ra hắn không có cơ hội nếm thử." Đường Nhiễm Mặc quét mắt Thẩm Thiên Thu. 
Tổng tài, ngài thật sự không nghi ngờ cô sẽ hạ độc bên trong sao? Người này chính là nhất đẳng đùa dai Tiêu Mạt Lị đó! 
Thẩm Thiên Thu trong lòng run lên, đối với thái độ kỳ quái của tổng tài với Tiêu Mạt Lị, hắn có chút không phản ứng kịp, nhưng hiện giờ có cỗ khí thế cường đại áp bức nên hắn vội nói: "Đúng rồi, tôi chuẩn bị ra ngoài gặp bạn, Tiêu tiểu thư, thật đáng tiếc, hy vọng lần sau có cơ hội...... Không, vẫn là không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-nich-sung-manh-the-qua-dang-yeu/532332/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.