Edit: Nại Nại
(Đọc ở trang chính chủ Wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người.)
____
Ngày thứ hai tuyết ngừng rơi, trời trong lành, ánh mặt trời cũng không thể xoa dịu được cái lạnh mùa đông, từng tia nắng xuyên thấu qua cửa kính phòng bệnh chiếu vào xung quanh giường bệnh như nhảy nhót.
Tình trạng của ông nội Hạ vẫn không có chuyển biến tốt lên, các bác sĩ ra ra vào vào phòng bệnh, nhưng đáp án của họ đều giống nhau...
Rời khỏi ICU rất nguy hiểm, có thể sẽ mất mạng.
Hạ Nam Phương ngày qua ngày ở bên ngoài phòng bệnh không về, như con thú nhỏ bị thương, tuyệt vọng rồi cầu xin hy vọng.
Lý Nhiễm cũng không an ủi Hạ Nam Phương nhiều, một là vì Hạ Nam Phương vẫn luôn mạnh mẽ hơn người, trong thế giới của anh không cần từ "an ủi" này. Hai là vì hiện tại cô cũng không có thân phận gì đặc biệt, cho dù có là bạn bè thì cũng chỉ có thể đến thăm như thế này thôi.
Cô cố gắng phân chia rõ ràng giới hạn giữa mình và Hạ Nam Phương, cố gắng không vượt qua ranh giới nguy hiểm đó.
Mà Hạ Nam Phương cũng cố chấp, cho dù kết quả cuối cùng đã định sẵn là không có khả năng xoay chuyển, thì trên con người của anh cũng không có hai chữ "thỏa hiệp" này.
Tuy con người nhỏ bé không có năng lực gì trước thần chết, nhưng ý chí mạnh mẽ từ lúc sinh ra khiến cho thần chết kiêng kị.
Sau khi bác sĩ khuyên bảo mà không có kết quả, chỉ có thể đồng ý theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-nay-toi-khong-ga-nua/620120/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.