Edit: Nại Nại
____
"Cô ấy đâu?"
Lý Ngải: "Ở chỗ Lý tiên sinh ạ."
Tuy không phải đến tìm riêng anh, nhưng lại không ảnh hưởng đến tâm trạng tốt của anh, có lẽ tối hôm qua ông nội nói đúng... nếu anh đối xử tốt một chút với cô, Lý Nhiễm sẽ từ từ hồi tâm chuyển ý.
Hạ Nam Phương giơ tay phân phó xuống: "Thông báo cho người phía dưới, chờ lát nữa tôi muốn đưa Lý Nhiễm đến đó nhìn xem."
Nơi anh nói chính là nơi hội trường tổ chức đám cưới, Lý Ngải nhận mệnh đang chuẩn bị đi lại bị gọi lại.
"Còn có... đi lấy nhẫn cưới trên xe, lát nữa tôi phải dùng."
Có lẽ bởi vì tâm trạng hôm nay không tồi, Hạ Nam Phương liền nhớ đến chiếc nhẫn hôm qua còn chưa đưa.
Hôm nay cũng là một ngày không tệ.
Gương mặt lạnh lùng của người đàn ông không biết đột nhiên nghĩ đến cái gì, ngay cả ánh mắt nhìn cấp dưới đều dịu dàng hơn ngày thường nhiều, nhóm quân sư hai mặt nhìn nhau, nội tâm cảm thán... người đàn ông sắp kết hôn đúng là khác biệt!
"Còn có, gọi người chuẩn bị một cây đàn vĩ cầm."
Người ở đây cũng không biết ông chủ của bọn họ còn biết kéo đàn vĩ cầm, ít nhất là chưa từng nghe nói đến.
Khổng Phàn Đông không xác định hỏi: "Anh... kéo?"
Hạ Nam Phương hừ một tiếng: "Nếu không, cậu kéo?"
Khổng Phàn Đông đi theo Hạ Nam Phương nhiều năm như vậy, thật sự chưa từng nghe đến anh biết kéo đàn vĩ cầm.
Cũng không cần gọi người, khó có được một lần lão đại xuất sơn, anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-nay-toi-khong-ga-nua/620086/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.