Editor: Puck 
Hôm sau. 
Sáng sớm. 
Diêu Bối Địch từ trên giường lớn to như vậy tỉnh táo lại, nhìn ánh mặt trời sáng chói từ bên ngoài rèm cửa sổ xuyên thấu vào. 
Cô đảo mắt nhìn quanh phòng. 
Tiêu Dạ một đêm không về. 
Chuyện như vậy đã rất lâu không xảy ra rồi. 
Cô không quá để ý, cô nghĩ lâu như vậy, Tiêu Dạ luôn có chút chuyện riêng phải làm. 
Cô duỗi người, rời giường, sau đó rửa mặt. 
Thật ra đã có một thời gian rất dài cô không đi làm, cha cô thỉnh thoảng sẽ hỏi cô đang làm gì, cô không dám nói quá nhiều, nói nhiều rồi sợ cha mẹ cô lại mất hứng, cô chỉ nói qua một đoạn thời gian sẽ lại đi làm, thật ra cô muốn chăm sóc thật tốt cho Tiêu Dạ, nhìn tình huống trước mắt, trạng thái của Tiêu Dạ ngược lại khá hơn rất nhiều, không cần cô chăm sóc nhiều. Nhưng thật ra có lúc chỉ tự mình tìm cớ mà thôi, muốn ở trong nhà, muốn bên cạnh Tiêu Dạ lâu một chút. 
Bình thường vào buổi sáng tương đối trễ Tiêu Dạ mới sẽ đi Đỉnh Hạo Hãn. 
Mà thời gian từ sáng cho đến trưa, bọn họ có thể dây dưa một lúc trên giường, cũng có thể ăn chung điểm tâm, cùng nhau xem ti vi. 
Cô nhếch miệng nở nụ cười bâng quơ, từ trong phòng xuống lầu. 
Trong nhà không có bao nhiêu thức ăn, cô nghĩ vừa đúng hiện giờ thừa dịp Tiêu Dạ chưa về, ra cửa mua đồ ăn cho mấy ngày. Có lẽ lát nữa Tiêu Dạ sẽ về, buổi trưa sẽ ăn cơm trong nhà đấy?! 
Nghĩ như vậy, đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-lam-con-dau-ca-that-la-kho/1001880/chuong-160.html