Chương trước
Chương sau

Editor: Puck
Diêu Bối Địch ăn bữa cơm tụ họp với Kiều Tịch Hoàn và Cổ Nguyên xong, ngồi taxi từ bên ngoài về nhà.
Hôm nay đầu hơi choáng, may chỉ đi một lúc, bằng không hiện giờ khẳng định càng thêm khó chịu.
Cô xuyên qua gương chiếu hậu nhìn Cổ Nguyên và Kiều Tịch Hoàn vẫn đứng tại chỗ, không nhịn được khẽ than thở.
Cho dù hiện giờ Cổ Nguyên đã có bạn gái, cảm giác đời này Cổ Nguyên đều không bỏ được Hoắc Tiểu Khê, là cả đời.
Cô thật sự không biết, đối với Hoắc Tiểu Khê mà nói, có một người đàn ông yêu mình như vậy, rốt cuộc là tốt hay không tốt.
Cô thu hồi tầm mắt, quay đầu lại.
Xe taxi đi thẳng đến nhà, cô đi vào chung cư, vào thang máy cư dân về đến nhà.
Trong nhà tối đen như mực.
Diêu Bối Địch hơi kinh ngạc.
Hiện giờ Tiêu Dạ còn chưa về nhà sao?!
Cô mím môi, bật điện, chỗ cửa không có đôi giày hôm nay Tiêu Dạ đi ra ngoài.
Hôm nay Tiêu Dạ rất bận?
Cô cởi giày cao gót, đổi dép đi trong nhà, yên lặng, Tiêu Dạ thật sự không ở nhà.
Cô trở về phòng, tắm trước, sau đó lại xuống lầu xem ti vi chờ anh.
Thật ra đã rất lâu rồi Tiêu Dạ không về trễ như vậy, cô không được quen, ngủ một mình…
Mặt hơi đỏ.
Chân Tiêu Dạ chắc đã tốt hơn nhiều.
Có buổi tối ngủ cùng nhau, hai thân thể nhạy cảm mà quen thuộc dựa chung một chỗ như vậy, củi khô lửa bốc như vậy, nhưng mỗi lần vào thời khắc mấu chốt lại bị Tiêu Dạ đẩy ra, thật ra thì cô đã từng nói, cô có thể thử, thậm chí có thời điểm còn lấy dũng khí nói bên tai Tiêu Dạ, nhưng Tiêu Dạ vẫn đẩy cô ra, sau đó chủ nghĩa đàn ông rất lớn nói, chuyện như vậy, sao có thể khiến phụ nữ khổ cực như vậy…
Đây không gọi là khổ cực đi!
Cô ngượng ngùng chui vào trong lồng ngực nhảy lên kịch liệt của anh, sau đó lẳng lặng cảm nhận hít thở của nhau, dần dần vững vàng.
Diêu Bối Địch rúc trên sofa, mỗi lần nghĩ đến chuyện trên giường đều sẽ tim đập rộn lên, nhịp tim không đều.
Cô cố gắng để cho lực chú ý của mình khóa trên màn hình, xem tiết mục giải trí mà cô cảm thấy hứng thú, trong khoảng thời gian này đài truyền hình thường phát tiết mục truyền hình thực tế, cô rất thích xem kiểu chương trình minh tinh dẫn theo đứa bé tham gia trải nghiệm ngoài trời, thêm với kỳ này mời Trình Vãn Hạ và con trai cô ấy Phó Duy Nhất, cô rất thích vẻ đáng yêu dễ thương lạnh lùng của Phó Duy Nhất, không chỉ cô thích, con gái cô Tiếu Tiếu cũng thích, thật ra việc xem tiết mục này là do Tiếu Tiếu để cô xem, nói Phó Duy Nhất thật sự rất đáng yêu, sau khi xem, cảm thấy Phó Duy Nhất quả thật đáng yêu. Nhìn lạnh lùng hà khắc, nhưng lại là bé trai ấm áp, mỗi lần khiến Trình Vãn Hạ giận đến khóc không ra nước mắt, rồi lại mỗi lần đều bị bé xúc động đến không thôi, hơn nữa nghe nói kỳ tiếp theo Phó Bác Văn sẽ xuất hiện với tư cách khách mời…
Khụ, khụ.
Thật ra cô luôn cảm thấy Phó Bác Văn người đàn ông này rất tuấn tú, vì người phụ nữ của mình có thể cực đoan đến đi ngồi tù… Cô thật sự hơi hâm mộ Phó Bác Văn yêu Trình Vãn Hạ có thể yêu kiên quyết như vậy. Thêm với hai người dây dưa nhiều năm như vậy cuối cùng vẫn ở bên nhau, không thể không nói, tình yêu còn dài lâu hơn nhiều người tưởng tượng.
Diêu Bối Địch khẽ nhúc nhích, cầm gối ôm vào trong ngực.
Cô rất dễ dàng hâm mộ tình yêu của người khác, ví dụ như Trình Vãn Hạ trên màn hình, ví dụ như Hoắc Tiểu Khê và Tề Lăng Phong trước kia…
Thật ra cô cũng chờ đợi một ngày nào đó mình có thể có được phần tình yêu kiên quyết, cùng Tiêu Dạ…
Khẽ nhếch miệng cười, Diêu Bối Địch đảo mắt.
Một mình sẽ luôn suy nghĩ lung tung.
Nhưng mà, nhắc đến Tiêu Tiếu, đã rất lâu rồi cô không dẫn Tiêu
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.