Editor: Puck - Diễn đàn
Một ngày vô tri vô giác trôi qua.
Kiều Tịch Hoàn cảm thấy từ khi mình nhớ lại, giống như chưa hề làm chuyện gì không tập trung, mặc dù cô không đủ bình tĩnh, làm việc ba phút tận tình, nhưng trong vòng ba phút này, tuyệt đối hết sức chăm chú, cẩn thận tỉ mỉ, mà hôm nay, cô gần như không biết mình xử lý công việc có bao nhiêu như đứng đống lửa, mất hồn mất vía, Milk đi vào đưa trà nước cho cô, nhìn cô như vậy, cũng không nhịn được nhiều lần hỏi, có phải khó chịu chỗ nào không?!
Khó chịu chỗ nào?!
Cmn lòng không thoải mái!
Nghĩ tới Vũ Đại nói Cố Tử Thần và Diệp Vũ người phụ nữ kia đã từng chàng chàng thiếp thiếp, dịu dàng như nước là cô cmn đã cảm thấy cả người không phải là của mình, bốc lên đủ loại nước chua, đủ loại ghen tỵ, đủ loại tức giận, đủ loại… ngũ vị tạp trần.
Cho tới bây giờ cô đều chưa hề nghĩ tới Cố Tử Thần thứ hàng này sẽ động chân tâm với bất kỳ người phụ nữ nào, vẫn hco rằng Cố Tử Thần lão yêu ngàn năm đó sẽ cô độc cả đời như vậy, cho dù cô độc cả đời…
Được rồi, con người đều là sinh vật ích kỷ.
Thậm chí cô cảm thấy, Cố Tử Thần thứ hàng này cứ độc thân cả đời như vậy càng tốt hơn, anh đã từng tim đập thình thịch, cảm giác giống như có thứ đồ gì đó của mình bị người giày vò, không chừa đường lui.
Kiều Tịch Hoàn kéo tóc, tâm tình thật nóng nảy.
Trong khoảng thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-lam-con-dau-ca-that-la-kho/1001874/quyen-3-chuong-154.html