Tròng mắt đảo tròn, đang chuẩn bị xử lý chút công việc thì cửa phòng đột nhiên bị người gõ vang.
“Đi vào.”
Kiều Tịch Hoàn cho là Milk, vừa ngước mắt lên, nhìn thấy Diệp Mị bưng một tách café, khóe miệng cười, thân thể diêm dúa lòe loẹt từng bước một đi về phía cô, cung kính đặt café ở trước mặt cô, sau đó ngồi đối diện cô, cười nói, “Không ngờ hôm nay cô sẽ đi làm, xem ra Ngôn Hân Đồng chết đi không hề có chút tác dụng phụ nào đối với cô cả.”
“Không phải không có tác dụng phụ, mà biết cân nhắc, bên nặng bên nhẹ mà thôi.” Kiều Tịch Hoàn nói, nhìn chằm chằm vào Diệp Mị, “Có phải Cố Tử Hàn định xem tôi vẫn không ngừng xử ly cục diện rối rắm của anh ta như thế nào không.”
“Dĩ nhiên không phải, Cố Tử Hàn định tự mình tới xử lý.” Diệp Mị nói thẳng.
Kiều Tịch Hoàn cười lạnh.
“Đối với cái chết của Ngôn Hân Đồng, cô thông minh như vậy, sao không hỏi tôi cái gì?” Diệp Mị nhướng mày hỏi cô.
Kiều Tịch Hoàn không thay đổi sắc mặt, nhàn nhạt uống một ngụm café, “Lấy cá tính của cô, cô muốn nói, tôi cũng không cần hỏi, cô không muốn nói, tôi hỏi cũng vô dụng.”
“Thật ra thì không phải cô không cần hỏi, mà cô đã biết tôi giở trò quỷ trong đó thôi.”
Kiều Tịch Hoàn không lên tiếng, hình như cam chịu.
Diệp Mị nhìn dáng vẻ Kiều Tịch Hoàn, cười xinh tươi.
Hôm nay Diệp Mị mặc một chân váy ôm màu đỏ chót, phía trên là áo sơ mi trắng bó sát, đôi xăng đan siêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-lam-con-dau-ca-that-la-kho/1001846/quyen-3-chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.