Cô cắn môi, nhìn người đang bước từng bước đến gần mình, thời điểm gần lướt qua nhau, người đó bỗng nhiên dừng bước, đứng ở trước mặt cô, khóe miệng cong lên:
“Tôi biết cô.”
Cả người Kiều Tịch Hoàn ngẩn ra nhưng vẫn yên lặng nhìn cô.
“Ngày đó chúng ta không phải đã từng gặp nhau ở hội bán đấu giá sao?. Chào cô, tôi tên là Diêu Bối Địch.”
Cô ấy cười thật dịu dàng, giọng nói nữ tính, dễ nghe, quen thuộc, vang lên bên tai cô lúc trầm lúc bổng.
Bối Địch, Diêu Bối Địch.
Cô ấy là bạn chơi từ nhỏ tới lớn của cô, nhỏ hơn Hoắc Tiểu Khê 3 tuổi, nhưng mà từ khoảnh khắc các cô bắt đầu quen biết, bất kể nguyên tắc gì cô ấy luôn đúng về phía cô, bất luận là đúng hay sai, lúc nào cũng có người đi theo bên cạnh mình.
“Tôi tên là Kiều Tịch Hoàn” Cô bình tĩnh trả lời, trong thanh âm có chút nghẹn ngào.
“Ừ, tôi biết, tôi đã nhìn thấy phỏng vấn của cô trên TV rồi” Kiều Tịch Hoàn cười:
“Cô ở ngoài đời với trên TV đều rất xinh đẹp.”
“Cám ơn.” Kiều Tịch Hoàn cố gắng khống chế cảm xúc của mình nói:
“Thật ngại quá, bộ lễ phục đó cuối cùng lại bị tôi mua được”
“Không sao, tôi không thích những gì của Hoắc Tiểu Khê quá rẻ mà thôi, bởi vì từ nhỏ Hoắc Tiểu Khê đã không thích tạm bợ.”
Diêu Bối Địch lắc lắc đầu nói, dáng vẻ yêu lặng giống như hoa rơi.
Kiều Tịch Hoàn nghẹn ngào nhưng vẫn cố gắng giữ tỉnh táo.
Hoắc Tiểu Khê vẫn luôn bá đạo như vậy.
Mà Diêu Bối Địch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-lam-con-dau-ca-that-la-kho/1001540/quyen-1-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.