Cổ Nguyên cảm thấy mình thật sự rất xui xẻo.
Từ nhỏ đến lớn, anh liên tục sống trong dòng dõi thư hương thế gia, ông nội là là người nổi tiếng trong thế giới đồ cổ, tuy rằng cha chưa kế thừa y bát của ông nội, nhưng cũng là giáo sư đại đại học Phục Sáng. Mẹ là giáo viên của trường cấp ba trực thuộc Phục Sáng. Bản thân anh là một người khá nho nhã, lớn lên trong môi trường giáo dục đàng hoàng, hầu như chưa từng xảy ra chuyện đánh nhau với ai, đương nhiên cũng không xuất hiện tình huống đổ máu.
Dĩ nhiên, đó là tất cả những điều kiện tiên quyết trước khi anh gặp được thổ bá vương Hoắc Tiểu Khê.
Hoắc Tiểu Khê là bạn học từ tiểu học đến trung học của anh, người phụ nữ ấy, từ nhỏ đầu đã không cao, dáng người không béo, nhưng lại thích gây chuyện thị phi, chủ nhiệm thời tiểu học nói, anh là đứa trẻ ngoan ngoãn nhất, lớp trưởng thì phải quản lý tốt các bạn học cùng lớp, cho nên cô đã sắp xếp cho Hoắc Tiểu Khê cô bé hay gây chuyện ấy ngồi cùng bàn với anh.
Anh còn nhớ, thời điểm không có ai, Hoắc Tiểu Khê sẽ đánh anh.
Anh nói không được nói chuyện, một quyền lại đấm vào mặt anh.
Anh nói cấm ăn đồ ăn vặt thì cũng bị đánh.
Anh nói đánh chết anh cũng không sao chép bài cho cô.
Cô lại nện một đấm vào mặt anh.
Anh nói Hoắc Tiểu Khê khi trưởng thành nhất định sẽ không lấy chồng được.
Vô số quyền đấm chân đá bay vào người anh.
Hoắc Tiểu Khê thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-lam-con-dau-ca-that-la-kho/1001531/quyen-1-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.