Tục ngữ nói rất đúng: Phúc bất trùng lai, họa vô đơn chí.
Sau khi câu nói của Đinh Tư Thừa làm dấy lên những làn sóng ầm ĩ, đám nhà báo bắt đầu đi sâu vào điều tra, chỉ muốn có thể chui vào tận phòng làm việc của Tố Diệp để giành được những thông tin trực tiếp nhất.
Tố Diệp không tiếp nhận bất kỳ cuộc phỏng vấn nào. Cô chỉ trả lời một câu duy nhất: Đặt điều bịa chuyện!
Nhưng bọn họ không chịu buông tha dễ dàng như vậy. Họ thông qua các nguồn thông tin để thăm dò tình hình của Tố Diệp, từ cô nhân viên quét dọn vệ sinh trong Liêm Chúng cho tới các đồng nghiệp, các sinh viên ở trường đại học. Thậm chí ngay cả các nhân viên trong nội bộ Tinh Thạch họ cũng không bỏ qua.
Giáo sư Đinh không đưa ra bất kỳ phản hồi nào. Tinh Thạch cũng không phát biểu ý kiến. Phía trường học lại càng né tránh cánh nhà báo. Chỉ có các học trò là bàn tán xôn xao, nói rằng cô Tố không có vấn đề gì hết. Nhưng càng như vậy, ngược lại càng giúp cho bọn họ moi móc được thêm mấy chuyện lề đường. Họ còn moi ra cả chuyện khi vừa tới trường giảng dạy, Tố Diệp đã được các nam sinh viên theo đuổi.
Đương nhiên, đây chỉ là những chuyện thêu dệt thêm cho phong phú.
Con người, nhất là người Trung Quốc, trước nay luôn thích xem mấy chuyện ồn ào bất lợi với người khác. Sự nhiệt tình theo đuổi mấy tin tức “chân, thiện, mỹ” không bao giờ bắt kịp mấy chuyện tầm phào, lá cải.
Còn chính trong lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-iii-dung-de-lo-nhau/811955/quyen-12-chuong-523.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.