Trở vào xe, lúc này Giang Mạc Viễn mới thở phào nhẹ nhõm.
Nhìn thấy đống băng vệ sinh ở vị trí ghế phụ lái, Giang Mạc Viễn cảm thấy buồn cười, bản thân lúc nào lại trở nên thảm hại như thế?
Nghĩ đến người phụ nữ ở nhà kia, đúng là không biết phải nói sao.
Chỉ là nhìn nhìn, đôi chân mày hơi nhíu lại, trong tròng mắt xẹt qua vẻ mất mát.
Nếu như cô mang thai…
Có lẽ anh sẽ rất hưng phấn.
Nắm chặt vô lăng, đúng vậy, anh rất muốn có con với cô.
***
Khi Giang Mạc Viễn xách túi to đi vào phòng ngủ, Trang Noãn Thần trợn mắt.
“Anh không biết chọn cái nào, em xem thử có loại em thường dùng không?” Đi lên trước, anh dốc ngược túi xuống, thứ bên trong đổ ào ra ngoài.
“Trời ạ, anh mua nhiều vậy để làm gì?” Trang Noãn Thần chấn động, “Ai không biết còn tưởng anh dọn hết kệ băng vệ sinh về nhà đó chứ.”
“Cũng gần như là vậy.” Giang Mạc Viễn nói xong, lại xoay người ra khỏi phòng ngủ.
Trang Noãn Thần cầm lên xem, ôi thôi, đúng là đủ loại, nhân lúc này vội vàng cầm một gói chạy vào phòng tắm.
Đợi Giang Mạc Viễn đi trở vào, cô mới từ trong bước ra, lại vội vàng gom giấy vệ sinh trải trên giường đi ném, sau đó chui vào trong chăn.
“Không mua quá tệ chứ?” Giang Mạc Viễn có hơi khẩn trương.
Trang Noãn Thần nhịn không được bật cười thành tiếng, cầm từng gói băng vệ sinh lên, “Không, anh mua rất đầy đủ, xem nè, đây là loại dùng ban đêm, đây là loại dùng ban ngày, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-ii-khe-uoc-dan-ukulele/531019/quyen-5-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.