Ăn một bữa cơm no nê.
Trang Noãn Thần điển hình là người như vậy, nếu trong tay có ba trăm ngàn, bảo cô chọn mua đồ hay mua thức ăn, dưới tình huống trong hai chọn một, cô nhất định sẽ chọn điều thứ hai.
Giang Mạc Viễn cho rằng cô quá gầy, ăn xong bữa tối còn gọi thêm rất nhiều món tráng miệng, sau đó Giang Mạc Viễn mới phát hiện ra một chân lý, mặc dù cô ăn khỏe cũng là con sâu đồ ngọt siêu cấp, nhưng ăn thế nào cũng không mập.
Cô trái lại cảm thấy không sao, Giang Mạc Viễn thì có chút đau lòng khi thấy cơ thể nhỏ nhắn của cô, trên đường đi tới nhà để xe luôn nắm chặt tay cô, còn nói sợ rằng một cơn gió thôi cũng sẽ thổi bay cô đi mất, khiến cô giận dỗi ước gì có thể đánh anh một trận.
Ban đêm, bên ngoài trời lạnh, bên trong lại ấm áp.
Giang Mạc Viễn tắm xong, đi về hướng phòng ngủ trên lầu, chỉ quấn khăn tắm quanh thắt lưng, chưa sấy khô tóc, bọt nước nhiễu xuống, có vài giọt rơi trên đầu vai, lại men theo hình dáng cơ ngực rõ rệt chậm rãi chảy xuống, phát sáng dưới ánh đèn.
Pha một ly sữa ấm đặt trên đầu giường, ngồi xuống.
Sau khi đợi hơn nửa tiếng, rốt cục cũng ngồi không yên, đứng lên đi đến trước cửa phòng tắm, giơ tay gõ cửa, “Noãn Noãn?”
Trong phòng tắm nhanh chóng truyền ra tiếng nói nhỏ nhẹ, “Em đang ở trong.”
“Đừng tắm lâu quá, sẽ bị choáng đó.” Giang Mạc Viễn đứng bên ngoài cửa phòng tắm, dịu dàng dặn dò một câu.
“Dạ…” Giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-ii-khe-uoc-dan-ukulele/531018/quyen-5-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.