Không biết đi dạo bao lâu, cho đến khi mỏi mệt, Trang Noãn Thần tìm một tiệm cà phê ngồi xuống. Zurich có rất nhiều phố nhỏ hẻm tắt, lại giăng đầy cờ chữ thập, thể hiện niềm kiêu hãnh dân tộc.
Thời tiết rất tốt, không có tuyết rơi, không khí trong lành, hít sâu một hơi lấp đầy dưỡng khí. Trong tiệm cà phê lại vô cùng ấm áp, mùa này có rất ít du khách đến Zurich, nên phần lớn đều là người châu Âu, khi cô đang lười biếng ngồi dựa vào ghế bên cạnh cửa sổ uống cà phê, có rất nhiều nụ cười tràn đầy nhiệt tình chào đón cô.
Ngồi ở thành phố này, thời gian dường như cũng quay chậm lại, mỗi giây tận hưởng an nhàn, trong tiệm cà phê vang lên ca khúc When You Know, giờ khắc này, nghe giai điệu chầm chậm này đúng là có cảm giác.
Trang Noãn Thần buồn ngủ ghé vào bàn, nghiêng đầu hướng ra bên ngoài cửa sổ, một chiếc xe dừng lại trước cửa tiệm cà phê, sau khi xe dừng hẳn, một người đàn ông bước xuống, ánh nắng yếu ớt ngày đông chiếu vào người anh, bóng dáng cao to, thân hình rắn rỏi mang đến hưởng thụ thị giác tuyệt vời.
Anh vừa mới xuống xe, xuyên qua cửa sổ liền nhìn thấy Trang Noãn Thần ghé vào bàn như chú gấu túi, mỉm cười, sâu trong mắt cũng tràn ra ấm áp.
Trang Noãn Thần không cục cựa, vẫn nằm ườn như trước, nhìn anh đi về hướng bên này tiệm cà phê, khóe môi bất giác gợn lên, một cảm giác vui vẻ nho nhỏ nổ tung trong lòng, ánh mắt cô vẫn luôn dán chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-ii-khe-uoc-dan-ukulele/531010/quyen-5-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.