Cuối cùng Hình tổng giao toàn quyền xử lý cho người của phòng Kế Hoạch, bản thân thì không hề lộ diện.
Phòng Kế Hoạch đương nhiên cầm lông gà xem như lệnh tiễn, với việc Trang Noãn Thần tiến hành gần như là công kích theo ‘chủ nghĩa nhân đạo’.
“Trang Noãn Thần, cô nói thật xem, đoạn phim kia sao mà có được? Trong đoạn phim đó rõ ràng là người của công ty mấy cô, sao có thể phát đúng buổi họp báo của Tiêu Duy?” Sếp của phòng Kế Hoạch hùng hổ, vốn dĩ đã có thành kiến với Đức Mã, hiện giờ càng tệ hơn.
Trang Noãn Thần đè nén tức giận, trịnh trọng nói với mọi người, “Thưa các vị, chuyện này xảy ra quá đột ngột, cả tôi cũng không biết đoạn phim kia rốt cuộc là thế nào nữa, nhưng các vị hãy yên tâm, tôi sẽ điều tra rõ ràng chuyện này để giao phó với mọi người.”
“Giao phó? Còn tác dụng gì? Tất cả giới truyền thông có mặt hôm nay đều nhìn thấy, cô có thể chặn miệng của một nhà truyền thông, nhưng có thể ngăn được miệng của giới truyền thông toàn Bắc Kinh không?” Chị ta vẫn tức giận như cũ.
Huyệt thái dương của Trang Noãn Thần sinh đau, như có một cái búa đang không ngừng nện lên đầu cô.
Cửa phòng họp bị đẩy ra, cắt ngang đoạn mắng chửi của quản lý.
Trang Noãn Thần đưa mắt nhìn, là Giang Mạc Viễn.
Lúc này anh đến có nghĩa là anh đã biết sự việc xảy ra trong buổi họp báo, Trang Noãn Thần thở dài, cúi gầm mặt, nói thật cô cảm thấy rất có lỗi với anh.
Khu vực Trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-ii-khe-uoc-dan-ukulele/530967/quyen-4-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.