Tại một nông trại tư nhânở Đức.
Sau khi cô gái nhận ly rượu tuyết với màu vàngđặc trưng từ dân bản xứ, cô bèn cười hỏi dân bản xứ vài câu, rồi đi tới cạnhĐồng Hựu, đưa ly rượu cho anh...
"Anh nếm thử đi!"
Dưới bóng lều che nắng, Đồng Hựu đang ngồi hóng mát, anh nhận lấy uống một hớp,vị ngọt nồng đậm lan khắp khoang miệng của anh.
Mùi vị rượu tuyết khác với rượu nho bình thường, chỉ cần lướt qua đôi chút thìngười uống cũng thấy ngà ngà say.
"Anh thấy thế nào?" Cô gái kéo ghế ngồi cạnh anh, cởi nón quạt lialịa.
Đồng Hựu gật đầu, "Đúng là ngửi khác hẳnmùi rượu ban nãy." Khi rượu này còn chưa uống vào miệng, mùi thơm của nósẽ phảng phất trong không khí.
Cô gái cười khoái trá, cô nhíu mày, "Đương nhiên! Anh mà uống qua rượutuyết này rồi, thì anh sẽ thấy mùi vị rượu ở những nông trại khác của Đức nhạtnhẽo vô cùng."
"Em rất hay nghiên cứu rượu tuyết?" Đồng Hựu mỉm cười với cô.
Cô gái lắc đầu,"Không, làm gì có chuyện đấy!"
"Không mà có thể tìm thấy loại tốt nhất trong hằng hà sa số nông trại làmrượu tuyết?"
"Lẽ nào phải nghiên cứu mới tìm được đồ ngon? Suy nghĩ kiểu này của anhrất có vấn đề. Tìm hiểu đâu phải chỉ có một cách là nghiên cứu. Em không phảibartender, cũng chẳng phải chuyên gia rượu, làm theo cách cũ rích của anh màtìm được rượu tuyết ngon nhanh đến vậy ư?" Cô gái châm biếm Đồng Hựu.
Đồng Hựu có vẻ rất hứng thú, "Ồ? Vậy nhờem chỉ bảo tôi một chút."
"Đúng vậy, anh phải nghe em chỉ bảo! Em thấy cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-99-ngay-lam-co-dau/795600/quyen-9-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.