“Bởi vì, lúc đó cảnh sát Đinh chỉ nói qua điện thoại, chị không ghi âm, càng không có chứng cứ chính xác, bây giờ báo cảnh sát điều tra Lệ Minh Vũ thì chỉ phí công vô ích. Lệ Minh Vũ sẽ không thừa nhận. Hơn nữa…” Hoà Vy chần chừ, thở dài thườn thượt, nhấp một ngụm rượu, “Chị vẫn hoài nghi cái chết của ba liên quan đến Lệ Minh Vũ.”
Tô Nhiễm nghe cô giải thích cũng nắm được phần nào. Lời Hoà Vy nói rất đúng. Điều quan trọng nhất hiện nay là phải tìm ra chứng cứ trực tiếp nhất mà Đinh Minh Khải đề cập. Lúc này túm lấy Lệ Minh Vũ chẳng giải quyết được vấn đề gì, càng quan trọng hơn là pháp y ở hiện trường đã xác định sơ bộ thời gian tử vong của Đinh Minh Khải. Thời gian đó cô đang ở cạnh Lệ Minh Vũ, bắt đầu điều tra thì cô lại thành người làm chứng trực tiếp nhất cho Lệ Minh Vũ, chứng minh anh không ở hiện trường. Đây là nguyên nhân quan trọng khiến cô giấu diếm.
Hoà Vy rót thêm rượu, lần này là rượu mạnh, bồi bàn mang thùng đá lên rồi hiểu chuyện rời đi ngay. Hoà Vy vừa gắp đá bỏ vào ly, vừa hỏi Tô Nhiễm, “Cảnh sát Đinh cũng gọi em tới?”
Tô Nhiễm gật đầu, cầm ly nước trầm ngâm.
“Em cho rằng chuyện ba nhảy lầu liên quan đến Lệ Minh Vũ?” Hoà Vy lại hỏi.
Tô Nhiễm lác đầu, “Em không biết.” Trước khi chưa có bằng chứng xác thực, mọi hoài nghi cũng chỉ là hoài nghi.
“Nhưng nếu chính miệng cảnh sát Đinh nói, vậy có nghĩa anh ta đã tìm được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-99-ngay-lam-co-dau/795557/quyen-7-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.