🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tô Ánh Vân cũng thấy ngày tháng khắc trên bia, bà bỗng bật thẳng người, đôi mắt bà tràn ngập kinh khủng nhìn chằm chặp vào đó, tay bà bần thần thả lỏng hai bên, hơi thở gấp gáp, như gặp phải quỷ.

“Mẹ, mẹ sao vậy?” Tô Nhiễm hết sức kinh ngạc, tiến lên đỡ bà. Từ khi cô hiểu chuyện đến giờ, cô chưa bao giờ trông thấy vẻ mặt này của mẹ. Dù năm đó mẹ ra đi tay trắng, mẹ cũng không như vậy.



Cô theo bản năng xoay đầu về phí mộ bia, dưới ảnh người đàn ông ghi “Ba, Cố Hoài Dương”, còn dưới ảnh chụp người phụ nữ ghi “Mẹ, Giang Lăng”. Ngày đó cô chỉ lo sợ hãi, hơn nữa còn bất cẩn đạp hư kính nên không chú ý đến chữ khắc trên bia.

Tô Ánh Vân lắc đầu vô thức, nhưng vẫn nhìn chằm chằm hàng chũ khắc trên bia.

“Mẹ, mẹ biết hai người này ạ? Là người quen cũ?” Tô Nhiễm hồ nghi, khẽ hỏi.

Lần này, Tô Ánh Vân không giấu diếm, kinh khủng nơi ánh mắt liền hoá thành bi ai và đau xót vô tận, và gật đầu, giọng điệu khàn khàn, “Biết.”

Tô Nhiễm bồn chồn, “Mẹ, con có thể biết chuyện gì không ạ?”

Tô Ánh Vân không trả lời ngay, bà chậm rãi ngồi trước ngôi mộ, vươn tay chạm vào hai tấm ảnh đã phủ bụi, thì thào: “Họ từng là bạn tốt nhất của mẹ, nhưng mẹ không ngờ mộ của họ lại được dời đến nơi này.”

“Chắc là con trai của họ di dời.” Tô Nhiễm cũng ngồi xuống, nhìn tên người lập bia, cảm thấy kỳ lạ vô cùng, “Nhưng tại sao con trai của họ lại

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-99-ngay-lam-co-dau/795534/quyen-6-chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.