Ngày hôm sau, Bạch Sơ Điệp mới hoàn hồn lại. Bà ta vội vàng hỏi tìnhhình của Tô Nhiễm. Tới bây giờ, bà ta chưa bao giờ tiếp xúc với nhữngngười cho vay nặng lãi. Lúc đi trả tiền, suýt nữa đã bị hình xăm củanhững người đó hù đến chết. Cũng may có Tô Nhiễm và Hòa Quân Hạo đicùng, nếu không bà ta cũng đã ngất xỉu.
Còn Bạch Lâm có lẽ doquá mức khiếp sợ nên phải đưa thẳng đến bệnh viện. Tô Nhiễm về nhà nghỉngơi một chút, nghe điện thoại của Bạch Sơ Điệp xong, cô cũng thở phàonhẹ nhõm. Trầm tư đôi chút, cô lại gọi điện thoại cho Mộ Thừa, hẹn anhăn tối.
An Tiểu Đóa ăn mặc chỉnh tề, cầm giỏ xách trên sofa,thấy Tô Nhiễm ngẩn ngơ, cô lo lắng, ngồi xuống, rồi hỏi: "Bảo bối, cậulàm sao vậy? Khó chịu ư?"
Tô Nhiễm xoay người nhìn cô, lắc đầu,rồi nhìn đồng hồ trên tường, thần sắc kinh ngạc, "Còn sớm mà cậu đã phải đến bệnh viện làm việc sao? Không phải cậu trực ca đêm sao? Giờ này mới buổi chiều thôi mà."
An Tiểu Đóa che miệng cười, "Hôm nay, Bácsĩ Mộ làm ca ngày. Đương nhiên mình phải đến sớm. Cái này gọi là mộtngày không gặp nhu cách ba thu đó."
Nhìn nụ cười của cô, ngực Tô Nhiễm chua xót, sắc mặt lộ vẻ lúng túng, cất giọng hỏi: "Tiểu Đóa,cậu...thật sự thích bác sĩ Mộ đến vậy?"
"Đương nhiên. Không phải thích, mà là yêu." An Tiểu Đóa thôi cười, hết sức nghiêm túc nhìn TôNhiễm, "Tiểu Nhiễm, cậu biết không chưa bao giờ cảm giác này lại mãnhliệt như vậy. Mình yêu anh ấy ngay từ cái nhìn cái nhìn đầu tiên, thậtlòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-99-ngay-lam-co-dau/795491/quyen-4-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.