Cúc sơmi bung ra để lộ khoảng da trắng nõn, ánh vào tầm mắt anh như một khối ngọc hoàn mỹ.
Tay Tô Nhiễm chậm chạp cởi cúc, nước mắt giọt trước giọt sau không ngừng lăn dài trên má, rồi chảy xuống đầu ngón tay.
Suốt quá trình, Lệ Minh Vũ đều im lặng nhìn cô, nhìn cô cởi từng cúc từngcúc áo trên người, nhìn từng giọt từng giọt nước mắt chảy xuống, đọngvào nơi sâu thẳm lòng anh, ngưng tụ thành tình cảm khó nói nên lời. Ánhmắt trầm tĩnh dần trở nên tan rã chần chờ.
Tô Nhiễm không cầnngẩng đầu cũng cảm nhận được anh không hề chớp mắt mà nhìn cô. Mắt anhnhư ngọn lửa nóng bỏng, dù không tiếp xúc chỉ lẳng lặng nhìn như vậy,cũng đủ khiến cô không thể lánh thân, hết đường trốn chạy.
Cuốicùng, tay cô run rẩy không còn cách nào để tiếp tục. Chuyện này từ trước tới giờ cô chưa từng làm qua, vì sao anh phải hết lần này đến lần khácgây khó dễ với cô như vậy?
Bầu không khí thấp thoáng thay đổi.
Chỉ còn đọng lại tiếng phụ nữ nức nở.
Cô ngừng tay, Lệ Minh Vũ cũng không thúc giục. Một lúc lâu sau, anh lạigiơ tay, ngón tay thon dài chạm vào chiếc cổ trắng nõn, cô run rẩy vôthức muốn trốn đi, nhưng rồi cả người lại cam chịu cứng còng tại chỗ, để mặc ngón tay anh lướt dọc theo mép áo sơmi đang mở rộng trên người côvào trong.
Ngón tay anh thô ráp nóng hổi khiến Tô Nhiễm khôngthể không nhắm mắt. Nếu đây chỉ là một cuộc giao dịch, vậy cô tìnhnguyện để bản thân mình chết lặng.
Lệ Minh Vũ mặt không biến sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-99-ngay-lam-co-dau/795480/quyen-3-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.