Thảo luận công việc xong cũng đã gần rạng sáng. Trong toilet, Tô Nhiễmrửa mặt, ngẩng đầu nhìn mình trong gương, thần sắc cô tái nhợt dần dầnbình thường trở lại. Sự xuất hiện bốn năm sau của Lệ Minh Vũ, khôngchừng với cô cũng chỉ là một tai họa không được báo trước. Nhưng cô vẫnbiết rõ, mọi thứ đã không thể quay về lúc ban đầu. 
Guerlain đằng sau tiến lên trước, đưa tay ra vòi nước trước gương. Dòng nước từ vòinước cảm biến ào ào chảy xuống. Guerlain rửa sơ tay rồi cầm khăn lau đưa cho Tô Nhiễm đang ở bên cạnh... 
"Em với anh Lệ kia chắc không chỉ đơn giản là mới gặp mặt nhau một lần như vậy đâu nhỉ?" 
Tô Nhiễm hơi sửng sốt, chần chờ một giây rồi nhận khăn, cô soi gương, chậm rãi lau nước còn đọng lại trên gò má, bình thản nói, "Không phải anh ta đã nói qua sao, anh ta là độc giả trung thành của em." 
"TiểuNhiễm, chị là người từng trải. Chuyện giữa nam và nữ này rất khó mà giấu chị." Guerlain lau tay xong, lại cầm kem dưỡng da tay đặt trước gươnglên thoa, "Theo chị thấy, người đàn ông này nhất định đến vì em. Bêncạnh anh ta có trợ lý Đồng Hựu, còn bên cạnh em có chị là chủ cửa hàng.Dù cho anh ta có coi trọng việc khai thác thị trường nước hoa đến thếnào cũng sẽ không yêu cầu một nhà điều chế hương như em một thân môtmình đi thảo luận công việc với anh ta?" 
Tô Nhiễm khẽ thở dàimột hơi, dựa người vào tường đá cẩm thạch bên cạnh, giơ tay xoa tháidương, mệt mỏi nhìn Guerlain, "Anh ta sẵn lòng đầu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-99-ngay-lam-co-dau/795471/quyen-3-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.