Tại quán bar, nhạc nền xập xình một cách chói tai và hỗn loạn, Cao Việt Xuân sau khi rời sân thượng thì đến thẳng đây uống rượu. Anh tuyệt vọng nốc từng chai rượu vào người. Bấy giờ, Cao Việt Xuân vô cùng đau khổ với mối tình đầu của mình. Từng ngụm rượu được nốc vào như anh đang nuốt nỗi lòng của bản thân. Chỉ cần uống hết đêm nay thì anh sẽ quên mọi thứ, quên tình cảm, quên người con gái mà anh đã từng thương nhớ. Bấy giờ nước mắt của sự đau khổ vì tình mới lăn dài trên gò má của người con trai này.
- Mặc Kỳ Tuyết. Cô dám lừa tôi. Chết tiệt. Tại sao cô dám lừa tôi hả?
Cao Việt Xuân kêu gào trong lòng. Đây là lần đầu tiên anh yêu, lần đầu tiên anh mở lòng nhưng rốt cuộc lại bị phản bội, bị lừa dối bởi người con gái mà anh yêu nhất. Rượu vào cổ họng thật đắng chát. Nhưng Cao Việt Xuân nào đâu hay biết, người con gái đó không phải là không muốn đến mà là không thể đến được. Hiện giờ cô đang gắng sức chiến thắng tử thần trong phòng bệnh. Cô cũng đã vừa thoát ra được khỏi bọn bắt cóc chứ không hề phản bội anh như anh đang nghĩ. Tuy nhiên, làm sao có thể nói ra được đây? Làm sao có thể hóa giải được hiểu nhầm được đây?
Dù khuôn mặt đau khổ, áo quần không được tươm tất như bình thường nhưng cũng không giấu được vẻ đẹp trai của anh. Cao Việt Xuân ngồi một góc trong quán bar cũng có thể gây sự chú ý, dìm hết mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-hon-uoc-lao-cong-cau-tha-thu/2812112/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.