Cao Việt Xuân trở về phòng với quần áo vô cùng thảm hại và nồng nặc mùi rượu bao quanh. Ý Hiên ở trong phòng ngồi đợi cứ tưởng Cao Việt Xuân sẽ có một đêm xuân đẹp đẽ với Mặc Kỳ Tuyết. Hai người họ đồng ý và hẹn hò với nhau nên sẽ về muộn, anh ngồi đây đợi vòi Cao Việt Xuân trả công tư vấn tình cảm. Nhưng không ngờ lúc anh mở cửa phòng thì đối diện anh không phải là một người con trai hồng hào rực rỡ đang đằm chìm trong tình yêu màu hồng mà là ảm đảm giữa bầu trời xám xịt những cơn mưa.
Ý Hiên hoảng hốt trước bộ dạng của Cao Việt Xuân:
- Chết tiệt, cậu làm sao thế này? Sao lại ướt cả người và nồng nặc mùi rượu thế?
Cao Việt Xuân không trả lời trước câu hỏi của bạn cùng phòng, anh cởi giày rồi đi thẳng vào phòng ngủ. Ý Hiên thấy hành động lạ nên hỏi tiếp:
- Này, vậy còn cuộc hẹn với Mặc Kỳ Tuyết thì sao.
Lúc này Cao Việt Xuân mới có phản ứng nhờ cái tên Mặc Kỳ Tuyết đánh thức tâm trí anh, Cao Việt Xuân quay ngoắt lại như quát thẳng mặt Ý Hiên:
- Câm miệng. Bắt đầu từ bây giờ đứng nhắc đến cô ta trước mặt tôi nữa.
Chẳng mấy khi thấy người luôn điều chỉnh được cảm xúc như Cao Việt Xuân lại nổi nóng như vậy, Ý Hiên có chút sợ nên không dám hỏi câu nào nữa. Anh giúp bạn mình đắp chăn rồi tắt điện đi về phòng của mình. Cả đêm trong lúc Cao Việt Xuân đang say giấc nhờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-hon-uoc-lao-cong-cau-tha-thu/2812109/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.