Tên đàn ông trung niên nghe xong cái tên Cao phu nhân thì rùng mình sợ hãi không dám hó hé gì, không còn giữ cái bộ dạng ung dung ban đầu. Mồ hôi của hắn tuôn như mưa. Hắn ta thật không ngờ mình đã bị phát hiện là người của Lan Nhiên.
Mặc Kỳ Tuyết nghe xong cái tên Lan Nhiên thì ngạc nhiên. Ha, bấy lâu nay cô vốn bận rộn nên không giám sát được bà ta, không ngờ bà ta đã dám làm càn đến mức độ này. Chắc là Lan Nhiên đang muốn trả thù cho Mặc Lâm đây mà. Mặc dù cô không biết Mặc Lâm đã bị ba cô xử lý ra làm sao nhưng mà cô ta đã không còn xuất hiện trước mắt cô nữa nên chắc là một kết quả không hề tốt đẹp gì.
Mặc Kỳ Tuyết âm trầm:
- Ha. Bà ta cũng đã bắt đầu nhúng tay vào được cả Bích Lam cơ đấy. Chán sống rồi. Người đâu. Lôi hắn ta đến đồn cảnh sát đi. Còn Lan Nhiên tôi sẽ để cho bà ta phải trả giá đắt vì dám động vào tôi.
Tên đó bấy giờ mới bắt đầu quỳ xuống chân Mặc Kỳ Tuyết cầu xin:
- Cầu xin cô. Tha cho tôi đi. Tôi chỉ nhận tiền của bà ta và làm theo chỉ thị thôi. Là tôi ngu ngốc, là tôi tham tiền. Cầu xin cô tha cho tôi. Tôi còn mẹ già con nhỏ. Không có tôi họ sẽ chết mất.
Hắn vừa cầu xin vừa đập đầu xuống đất chỉ mong được Mặc Kỳ Tuyết thương xót.
- Hừ. Anh nhận tiền của bà ta hại người như thế sao không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-hon-uoc-lao-cong-cau-tha-thu/2812057/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.