“Có chuyện này, không biết có nên nói với mợ Tư nhỉ?" Mộ Dung Kỳ trong tươi cười nhưng không chân thành cho lắm, chỉ cố gắng nói một câu đùa cợt mà thôi.
Cậu ta đi tới ngồi xuống bên cạnh Tình Tình, từ chỗ cônhìn ra ngoài, vừa đúng có thể thấy anh tư cùng hai anh em Đan Thị tròchuyện rất vui vẻ.
Tình Tình mở to mắt đi, lại không dám nhìn ra bên ngoài, "Tôi không biết cậu muốn nói cái gì?"
Mộ Dung Kỳ không giải thích được khiến Tình Tình ngây ngẩn cả người. Cáigì gọi là nên nói cho mợ tư biết? Những lời này là có ý tứ gì? Chẳng lẽcách nhau hai tuổi nhưng cô với cậu ta lại là hai người đối địch vớinhau sao?
"Cô không hiểu sao?" Mộ Dung Kỳ ép lên trước, nếu nhưkhông phải là sợ anh Tư thấy, cậu nhất định sẽ đưa tay bắt cằm của côkhông để cho cô lãng đi nơi khác, "Tiết Tình chuyện, mục đích cô gả choanh Tư là gì, làm sao có thể sẽ nghe không hiểu tôi đấy?"
Từ vịtrí đang ngồi, Tình Tình lùi ra sau một bước, cô không có thói quen cùng người ta nói chuyện như thế, vừa lui vừa lắc lấy đầu, "Cậu nghĩ đi đâuvậy? Tôi gả cho anh ấy không vì mục đích gì cả?"
"Không có mụcđích? Cô rõ ràng léng phéng cùng Dương Bách Lâm, còn quấn lên anh Tư của tôi, cô dám xem anh Tư của tôi là thằng ngốc sao!"
"Tôi khôngcó, cậu đừng nói hưu nói vượn!" Cô nhìn thẳng vào anh, nửa điểm cũngkhông có dáng vẻ của người chột dạ. Chẳng lẽ cậu ta vẫn muốn dựa vàonhững chuyện trong tập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-doat-tinh-bao-boi-em-dung-mong-chay-thoat/528939/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.