Nghe nói, tập đoàn Mđã có ý muốn hợp tác với Đỉnh Phong. Nếu như đại tiểu thư Đan đem mónthịt theo béo bổ này giao cho anh, anh đương nhiên không có lý do gìkhông chấp nhận.
"Tứ thiếu gia, có phải anh đã sớm nhắm tới rồikhông?" Mẹ nó, xem cô là đứa ngu ngốc sao? Cô muốn lấy được vụ án kia,cũng không phải dựa vào hy sinh nhan sắc của mình. Đưa cho anh? Nằm mơvẫn còn tương đối thực tế một chút.
"Đúng vậy, không phải cô nói muốn tặng quà cho tôi sao? Tôi chỉ muốn cái đó mà thôi." Những món khác anh nhìn chẳng thuận mắt.
"Vậy coi như em nợ anh đi!" Thật là biết nói đùa, cô - Đơn Tuệ Ngữ thà cảđời cô đơn một mình, cũng không cần làm cái vụ mất trắng này với Mộ Dung Trần
Nhìn bọn họ đối thoại qua lại, hơn nữa chỉ có hai người mới hiểu hai người nói gì, Tình Tình đột nhiên cảm thấy mình là người thừa, không thể bước vào được thế giới của anh, đây gọi Mộ Dung Trần sao.
Mặc dù bọn họ là vợ chồng, cơ hồ ngày ngày ngủ ở cùng nhau, nhưng đối vớicô mà nói, thật ra thì anh là người xa lạ nhất cũng là người quen thuộcnhất.
Không thể phủ nhận, lúc nghe bọn họ nói chuyện với nhau thì lòng cô xuất hiện một mảng mờ mịt, mờ mịt được không biết mình đang ởchỗ nào.
Người đàn ông này nói yêu cô, nhưng yêu cái gì của côvậy? Cô cái gì cũng không hiểu, đến đại học cũng chưa tốt nghiệp, thậmchí bọn họ nói cái gì cũng không biết.
Mà cô đối với người đànông trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-doat-tinh-bao-boi-em-dung-mong-chay-thoat/528938/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.