Thấy đối phương tiến tới càng lúc càng gần, dần dần đổ ép lên người mình, hắn không nhịn được buột miệng hỏi: “Anh thật sự biết mình đang làm gì hả?”
“Nếu cậu không biết, tôi có thể chỉ cho cậu.”
“Ấy, miễn đi miễn đi.” Trần Cận chỉ cảm thấy hai con mắt không biết phải nhìn vào đâu, hỏi vặn lại làm gì a, cái tên này thật đúng là đồ nham hiểm.
“Tôi biết cậu có cảm giác với tôi.”
“Dựa vào cái gì mà nói kiểu đó! Tôi… Á…” Trong chớp mắt, đối phương lại một lần nữa châm ngòi thuốc nổ, lòng hắn thầm la không xong, cái gã này cớ gì cứ xài hoài chiêu ấy!
Không phải thứ cảm giác mềm mại êm ái của nữ giới, là đôi môi độc tài ngang ngược, cánh tay mạnh mẽ, ***g ngực rực nóng, dường như đủ sức thâm nhập tới tận ngọn nguồn sâu thẳm của nội tâm, là thứ kích thích đáng sợ mà chưa một nụ hôn nào trước đây mang lại được cho hắn. Bản thân hắn có lẽ thực tình… không ghét nụ hôn của gã này, hơn nữa còn đang hăm hở so đo kỹ thuật… thật đúng là bất phân thắng bại… nè nè, tóm lại là mình đang nghĩ gì a?! Sao đến lúc quan trọng thế này vẫn còn tưởng lơ tưởng láo!? Giờ đâu phải lúc tự hâm mộ mình đâu chớ…
Không buồn đình chiến, đầu lưỡi Fiennes đã xộc vào khoang miệng hắn, điên cuồng khuấy đảo sự chống cự của hắn. Giữa khoảnh khắc áo khoác trên người chực bị giật tung xuống, hai tay Trần Cận vừa lúc tìm được khe hở, quờ quạng tới được cơ thể cháy rực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-diem/1307446/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.