Editor: Sam Sam
Hạ Noãn Tâm ngẩn ra một giây, sau đó giật mình rồi gật đầu tỏ vẻ mình không sao, “A… anh là người đắc tội với mấy người đó, rồi bị đuổi giết à? Ưm, tôi không liên quan, anh đánh nhau với bọn họ đi tôi trong sạch, thuận tiện báo cảnh sát tới nhặc xác thay anh!”
Vừa đứng dậy, cổ tay lại bị nắm lấy một lần nữa.
"Cô cho là, bọn họ sẽ bỏ qua cô sao?"
"Tại sao không? Cái này gọi là nằm cũng trúng đạn đó!"
Vừa nghe lời này, Hạ Noãn Tâm lại bùng nổ một lần nữa, một giây sau, đầu cô đã bị Tiêu Quyết dịu dàng ôm vào lòng.
Sau đó, giọng nói của anh vang lên bên tai cô.
"Bé cưng, đừng sợ, tôi sẽ bảo vệ cô!"
"Ô ô... Tổng giám đốc đại nhân, ngày mai nhớ rõ cho tôi lấy phần bảo hiểm, không nghĩ tới, nghề thư ký cũng thật nguy hiểm đó! Tôi nên suy xét lại, vừa rồi anh cho tôi bấy nhiêu tiền lương là không đủ, lát nữa đưa thêm mấy xấp đô la cho tôi!"
Bên này, Hạ Noãn Tâm nói không ngừng.
Tiêu Quyết bất đắc dĩ thở dài một tiếng, nhanh chóng đưa tay, che miệng nhỏ của cô lại.
"Bé cưng, nói cái gì, cũng đợi xong việc đã!"
"Ưm ưm ưm!"
Hạ Noãn Tâm bất mãn hành động này, lúc định vùng vẫy, đột nhiên ánh mắt liếc đến đèn xe chói mắt, thân thể co rụt lại trong lòng Tiêu Quyết, dụng hành động chứng tỏ sự an phận của mình.
Tiêu Quyết gần sát bên tai cô, khẽ cười một tiếng, "Ngoan, ở chỗ này chờ tôi!"
Dứt lời, bỗng nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-de-nhat-thinh-hon/266227/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.