“...”
Cái từ nhìn trộm này, dùng cũng quá nghệ thuật rồi!
Hạ Noãn Tâm ngớ ra vài giây, sau cùng cũng quên trả lời, mãi đến khi thang máy đinh một tiếng mở ra, cô mới yên lặng bắt kịp tốc độ của Tiêu Quyết.
Bãi đỗ xe rộng lớn, chỉ còn một chiếc xe thể thao màu trắng.
Tiêu Quyết đi lên trước, mở cửa xe, lại thấy Hạ Noãn Tâm đứng một bên, không có ý gì muốn lên xe.
“Ừhm?”
“Tổng giám đốc đại nhân, tôi biết gần đây có một nhà ăn, không cần lái xe!”
Hạ Noãn Tâm đứng tại chỗ, trong ánh mắt tràn đầy sự không tin tưởng anh.
Lên xe? So với ở trên giường còn nguy hiểm hơn!
Nghe vậy, Tiêu Quyết nhíu mày, tư thế lười biếng nói: “Cô rất quen thuộc với nơi này sao?”
“Đúng, đã từng đi qua.” Hạ Noãn Tâm kiên định gật đầu, vì thế, lúc cô giằng co không lên xe, Tiêu Quyết chỉ có thể bất đắc dĩ khóa cửa xe lại, cùng cô đi bộ ra ngoài bãi gửi xe.
Hai phút sau.
Tiêu Quyết nhìn thấy KFC gần đó, mạnh mẽ dừng lại bước chân.
“Đây là nhà ăn cô nói?”
“Đúng, 1 giờ rạng sáng, đây là nhà ăn duy nhất còn mở cửa!” Lúc này, Hạ Noãn Tâm không có ý thức được trên người anh đang thay đổi, đang muốn đẩy tay đi vào, cổ tay liền bị nắm lại.
Tiêu Quyết đứng cạnh cô, âm thanh thất lạc ở bên tai: “Cô cảm thấy được tôi có thể ăn được gì ở đây?”
“Đúng là tôi muốn ăn!”
“Tôi không ăn!”
“Tôi muốn ăn, không phải anh nói mời tôi ăn cơm sao? Đương nhiên là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-de-nhat-thinh-hon/266226/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.