"Đám người này tính mở chiến tranh của các vì sao à?" Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, Mộc Nguyệt Dao không khỏi ngỡ ngàng. 
"Không, bọn chúng muốn... bất tử?" Mạc Tử Khiêm lúc này cũng khó tin mà lên tiếng. 
Dường như nó đã nằm ngoài tầm kiểm soát của bọn họ, chuyện này không thể đi xa hơn được nữa. 
"Bất tử? Đừng đùa." Sầm Tiến nghe xong cũng khó tin mà đáp lại. Nhưng hiện tại thì đây là cách giải thích hợp lý nhất đi? 
Lăng Tiêu Nhiên tiến gần đến từng viên pha lê. Người bên trong gợi cho cô vô số cảm giác quen thuộc khó tả. Rốt cuộc bọn họ là ai chứ? 
Một đoạn hồi tưởng mơ hồ ẩn hiện trong dòng chảy kí ức của cô. 
Một người đàn ông cùng một người phụ nữ, một người thiếu nữ cùng với một cậu thanh niên. Bọn họ đang muốn cô biết điều gì vậy? 
"Nhiên, chúng ta đi. Đừng thất thần nữa." Mộc Nguyệt Dao tiến đến kéo cô ra khỏi dòng hồi tưởng. 
"Được." 
(...) 
Lúc này ở ngoài ngoại ô nơi căn nhà của Lăng Tiêu Nhiên đã thất thủ. Đám người ồ ạt kéo vào tìm người. 
"Tìm kĩ vào, đừng bỏ sót bất kì chổ nào." 
"Phải bắt sống." 
"Làm tốt sẽ được thưởng đó." 
Bọn họ như muốn lục tung cả tầng một. Hai cô gái ở tầng ba trốn nơi phòng tắm mà lòng nóng như lửa. 
Lục Tô Thời sau khi nhận được tin đã nhanh chóng chạy đến, nhưng mọi chuyện liệu sẽ kịp thời sao? 
Anh ta liệu có thể cứu bọn cô khỏi cái 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-co-lang-em-chay-khong-thoat/2963394/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.